Vừa ngồi xuống, cô ta đã lấy ra khăn ướt khử trùng, bắt đầu lau mặt bàn, lau xong vẫn cảm thấy có chút ghê tởm, hai tay đặt ở trên đùi, tuyệt đối không muốn đặt lên cái mặt bàn bẩn thỉu này.
Sau đó, cô ta thản nhiên hỏi: “Chấn Phong, người bạn nào đã giới thiệu nhà hàng này cho anh đấy?”
Không cần biết người bạn thiếu đẳng cấp đó là ai, chờ cô ta trở thành mợ Chử, nhất định sẽ bảo Chử Chấn Phong tránh xa người này.
Chử Chấn Phong đang định trả lời, ánh mắt lại bỗng lướt qua cái gì đó, cả người sững lại.
Ở chiếc bàn thứ ba cạnh cửa sổ, cách họ hai cái bàn, người phụ nữ đang ngồi đối diện với anh, vui vẻ dùng bữa, chính là Tân Hoài An.
Mà người đang quay lưng về phía anh, đương nhiên là Trương Nhược Phi.
Chử Chấn Phong quả thực không ngờ rằng, chớp mắt lại có thể gặp hai người họ ở đây.
Nhìn thấy Tân Hoài An và Trương Nhược Phi lúc ăn cơm cười cười nói nói, trong lòng Chử Chấn Phong dường như bị gì đó chặn lại, cảm thấy rất không thoải mái!
Nhưng anh không thể rời đi, anh đã đồng ý tối nay sẽ ăn tối cùng với ‘Vương Thanh Hà.
Có điều, tâm nhìn của anh vẫn luôn vô thức trôi dạt về phía bên kia, tâm trí anh dường như đặt ở chỗ hai người bọn họ.
Những món ăn trên bàn, anh thật sự không cảm nhận được mùi vị gì, dí nhiên cũng không có hứng thú nói chuyện với Vương Thanh Hà nữa.
Vương Thanh Hà tuy nhận ra sự khác thường của anh, nhưng không biểu hiện ra, giả vờ ăn như không xảy ra chuyện gì.
Bữa ăn này ăn rất vội vã.
Chử Chấn Phong dường như không ăn mấy đã đứng dậy nói: “Tôi đi thanh toán”
Vương Thanh Hà sau đó đứng dậy, nhìn bóng dáng anh biến mất ở hành lang mới quay người lại.
Khi nhìn thấy Tân Hoài An, cô ta ngẩn người ra, lộ rõ vẻ kinh ngạc, tựa như hiểu