Vào lúc này, ban nãy gọi cấp cứu đã đến rồi, y tá đưa người phụ nữ mang thai ra ngoài.
Trước khi đi, cô ấy quay đầu lại nhìn Tân Hoài An rồi nói: “Cô Tân, cảm ơn cô đã giúp đỡ tôi, thực sự xin lỗi vì vừa rồi không thể đứng ra giải vây cho cô”
“Không sao, tôi biết là cô lo lắng cho đứa bé ở trong bụng, đứa bé sẽ không sao đâu, cô cứ yên tâm đợi làm mẹ là được rồi”
Đối phương không hề ngờ tới là lúc này Tân Hoài An lại còn an ủi cô ấy nữa, trong lòng cảm động một hồi, cảm khích gật đầu rồi cùng với y tá rời đi.
Lúc này Tân Hoài An mới đeo khẩu trang lên lại.
Điện thoại reo lên.
Cô lấy nó ra và liếc nhìn thì thấy đó là một dãy số lạ.
Bấm kết nối, Tân Hoài An lại nghe thấy ở đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói trầm thấp quen thuộc: “Nhìn thấy thành ý của tôi rồi chứ?”
Lông mày của Tân Hoài An hơi nhướng lên, vô thức ngẩng đầu nhìn lên chiếc TV ban nấy: “Thấy rồi, thì sao hả?”
“Gia nhập vào Chử Thị đi” Lời nói của Chử Chấn Phong rất đơn giản và thẳng thắn.
Tân Hoài An không khỏi nở nụ cười, đồng thời cũng nói rõ ràng: “Tôi từ chối”
“Không phải là tôi đã cho cô thấy thành ý của mình rồi sao?” Chử Chấn Phong kiềm chế cảm xúc.
“Nhưng tôi không hề nói là chỉ cần anh bày tỏ thành ý thì tôi sẽ gia nhập Chử Thị”
Nói xong Tân Hoài An liền cúp điện thoại.
Để mặc cho