Editor: Cẩm Tiên (Pi xđ)
Sáng ngày thứ hai.
Diệp Oản Oản đi tới phòng học giống như thường ngày.
Mặc dù đã là ngày thứ ba, nhưng chuyện của cô và Lăng Đông vẫn rất bị chú ý, lúc Lăng Đông còn chưa tới mọi người cũng đã ở đó xì xào bàn tán, bàn luận xem chờ lát nữa Lăng Đông đến rồi lại sẽ làm ra chuyện gì kinh người nữa.
Mãi đến khi sắp vào học, Lăng Đông mới lững thững tới chậm.
Nam sinh đỡ lấy hai cái vành mắt đen thật lớn, sắc mặt nhìn qua rất tiều tụy, một bộ dáng thất hồn lạc phách, sau khi vào cửa thiếu chút nữa đụng vào khung cửa.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Lăng Đông bước vào cánh cửa, lúc đi ngang qua Diệp Oản Oản, bước chân hơi dừng một chút, tựa hồ là muốn nói, nhưng không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhất thời bỏ đi ý nghĩ nói chuyện, vùi đầu bước chân vội vã đi, giống như sau lưng có cái gì đang đuổi theo vậy.
Nhìn thấy Lăng Đông tư thế như tránh không kịp, Diệp Oản Oản thở dài nhẹ nhõm.
Cái đóa hoa đào này bị bóp nát so với trong tưởng tượng của cô còn phải còn nát hơn nữa.
Bất quá cũng khó trách, cô thế nhưng ngay cả lưỡi hái Tử Thần đều tế ra(*), đừng nói chẳng qua là cắt một nhánh hoa nhỏ, mộ tổ tiên đều có thể đào đi ra cho hắn! [(*) Pi: ý nói đem Đại ma vương ra mắt đó :v]
Mà biểu hiện này của Lăng Đông, ở trong mắt những người khác liền trở thành loại suy đoán khác.
"A, hôm nay Lăng Đông tại sao không lấy lòng cái con ma kia nữa?"
"Ha ha ha ~ xem ra là ma lem bị vứt bỏ rồi! Cái này cũng quá nhanh đi! Lúc này mới được có ba ngày!"
"Cái quái gì vậy? Não của Đông ca tôi rốt cuộc cũng thức tỉnh! Thật đáng mừng nha!"
.
.
Ngoại trừ đối với tin nhảm này ra, một việc của một nhà khác tương đối được chú ý là, hôm nay Tư Hạ không có tới lớp học.
Từ lúc bắt đầu buổi sáng, cũng đã có không ít nữ sinh lớp khác đến nhìn lén Tư Hạ thất vọng mà quay về, nữ sinh lớp mình càng là lo lắng từng chút, hận không được phóng tới nhà trọ nam sinh nhìn Tư Hạ một chút xem rốt cuộc ra sao.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đến buổi chiều, Tư Hạ như cũ không đến rồi.
Các nữ sinh càng ngày càng lo âu, tất cả đều trông mòn con mắt mà nhìn ngoài cửa sổ.
"Hôm nay Tư Hạ tại sao đến bây giờ còn không có tới? Là có chuyện gì xảy ra sao?"
"Sẽ không phải là bị bệnh chứ ?"
Lúc này, Trình Tuyết không nhanh không chậm mở miệng nói, "Cũng sẽ không đi, tối hôm qua lúc tớ thấy Tư Hạ hắn còn rất tốt mà!"
Mặc dù tất cả mọi người biết thái độ