Editor: Cẩm Tiên (Pi xđ)
Nghe nói như vậy, Diệp Oản Oản nhất thời giật mình một cái, rốt cuộc cũng phát hiện ra hôm nay Tư Hạ dường như là lạ ở chỗ nào, chính là ngày trước hắn ngày ngày gục xuống bàn ngủ, cả ngày nhìn cũng sẽ không nhìn cô một cái.
Nhưng hôm nay lại đột nhiên chủ động nói nhiều lời với cô như vậy, còn muốn dạy cô môn số học?
"*Khụ khụ*, không cần, tớ cũng không muốn chết không có chỗ chôn! Lại nói...! Hôm nay cậu bị gì vậy? Làm sao mà tiết cuối cùng mới đến? Nữ sinh toàn trường muốn cậu đều sắp điên rồi!"
Trọng điểm là những người đó đem việc Tư Hạ không tới đổ hết tất cả trách nhiệm lên người cô!
Diệp Oản Oản vừa nói một bên xem xét, nếu quả thật Tư Hạ là bởi vì mình mới không tới, việc đó cô phải đi đề cập với cô giáo chủ nhiệm đổi chỗ ngồi là được rồi, còn diễn tập chính cô cũng không có cách nào từ chối, nhưng muốn đổi chỗ ngồi mà nói, hẳn là có thể thử một chút.
"Thật sao?" Tư Hạ nhẹ giọng mở miệng.
"Đúng thế!" Diệp Oản Oản gật đầu, sau đó thuận thế hỏi, "Hôm nay cậu không tới, không phải là bởi vì..."
Nhưng mà, lời tiếp theo Diệp Oản Oản còn chưa nói hết, liền nghe được Tư Hạ đột nhiên cắt đứt lời cô, hỏi một câu: "Vậy còn cậu?"
"À? Tớ làm sao?" Diệp Oản Oản nhất thời không phản ứng kịp ý của Tư Hạ.
Tư Hạ sâu kín nhìn lấy nàng: "Cậu thích tớ sao?" [PI: phụttt :v méo thể nhịn cười nổi với anh này luôn]
Diệp Oản Oản ngây người như phỗng: "..."
Cmn! ! !
Rốt cuộc não hắn có vấn đề ở chỗ nào à!
Diệp Oản Oản toàn thân mồ hôi cùng lông đều dựng lên, nhanh chóng lui về phía sau co rụt lại, mặt đầy biểu tình hoảng sợ, "Cậu...!Có phải cậu bị sốt hay không?"
"Được rồi, mọi người đều dừng lại đi! Thầy bắt đầu giảng giải, trong quá trình làm bài có câu nào không hiểu, lúc thầy giảng thì tất cả đều phải chú ý nghe kỹ một chút!"
Trên bục giảng lời nói của Triệu Tinh Châu cắt đứt bầu không khí quỷ dị lúc này.
Diệp Oản Oản che ngực, khuôn mặt nghi ngờ không thôi, hù chết cô rồi!
Người này là thuận miệng đùa bỡn cô đúng chứ ?
Thật vất vả rốt cuộc cũng chịu đựng đến hết giờ tan học, ánh mắt của các nữ sinh kia trợn mắt nhìn cô giống như sắp có thể ăn thịt người rồi.
Mặc dù không nghe được Diệp Oản Oản cùng Tư Hạ khi đi học rốt cuộc nói cái gì, nhưng hôm nay Tư Hạ không chỉ có không cẩn thận tựa vào bả vai của cô ta, lại còn phá lệ nói chuyện với cô ta, bất luận một cái nào đều đủ để cho người khác muốn đem Diệp Oản Oản ném trên bàn cắm đinh sắc nhọn.
Nữ sinh toàn trường có một nhận thức chung, Tư Hạ là của tất cả các cô, ai cũng không cho phép cướp, nếu