Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2

Anh Vui Mừng


trước sau

Mặc khẽ tựa đầu vào chỗ chân bị thương của anh, Quyền Đế Sâm có thể cảm nhận được yêu thương nồng đậm và xót xa xuất phát từ đáy lòng của cô, anh nhìn cô gái nhỏ này, thực ra, vết thương này có là gì đâu chứ?

Những gì anh đã từng trải qua trong đời, còn tàn khốc hơn cái này nhiều!

Nhưng mà, chuyện mà anh để ý nhất, lại là chuyện ngày hôm nay này.

Bởi vì, người gặp nguy hiểm là vợ và con gái của anh.

Anh không hy vọng bất kỳ người nào trong số họ bị tổn thương, anh muốn hai người họ đều an ổn!

Nhưng mà, vết thương của anh cũng làm cho Mặc Sơ khóc như mưa.

Bởi vì cổng trong này rất nhỏ, xe cấp cứu không đi vào được, các bác sĩ và y tá đã khiêng cáng tới.

Cố Mộc Thành đứng từ xa nhìn cảnh này, anh ta đã trông thấy Mặc Sơ cực kỳ tình cảm dịu dàng ôm chân của Quyền Đế Sâm, trong mắt cô lóe lên tia sáng dịu dàng như nước.

Quyền Đế Sâm thấy cô ngồi xổm, cả người đều ướt sũng, ánh lên đường cong lung linh của cô, anh thấp giọng nói: "Bà Quyền, em mà còn không đứng lên, người khác sẽ cho rằng em đang làm gì đó đó!"

"Làm cái gì?" Mặc Sơ không hiểu lời anh nói, hai mắt cô ngập nước nhìn vào đôi mắt thâm thúy của anh.

Một người phụ nữ, lúc nên thông minh thì thông minh, lúc nên ngốc nghếch đáng yêu thì ngốc nghếch đáng yêu, Mặc Sơ đã vận dụng hai cái này cực kỳ tốt.

Mặc Sơ nhìn trông thấy vết thương của anh, đầu óc cô đã đình chỉ chuyển động của bộ phận thông mình, tự động nhảy đến bộ phận ngốc nghếch đáng yêu.

Quyền Đế Sâm vươn tay ra, kéo cô đứng lên, anh ôm cô vào trong lòng, mặc dù trên người hai người đều có nước thối, còn có mùi máu, nhưng mà, ai cũng cảm thấy, ôm đối phương mới là chuyện vui vẻ hạnh phúc nhất cũng ngọt ngào mê người nhất.

Anh nói nhỏ bên tai cô: "Người khác cho rằng em đang lấy lòng tôi!"

Trong nháy mắt, Mặc Sơ hiểu ra luôn, khuôn mặt nhỏ của cô đỏ bừng, cô giơ nắm đấm lên, đấm vào ngực anh, tất nhiên là nắm đấm nhỏ giơ thì cao, nhưng lúc đánh vào lại nhẹ như lông chim khẽ phẩy vào lòng anh vậy.

Đáng ghét! Cô trừng anh với đôi mắt ngập nước xinh đẹp.

Đàn ông chính là đàn ông, trong lòng đều có một mặt tâm địa dã thú nhất.

Tất nhiên, cô nhìn thấy người đàn ông này tay không đối phó với cá sấu, chắc hẳn cô rõ ràng hơn bất kỳ ai, Quyền Đế Sâm còn lợi hại hơn dã thú!

Đúng vào lúc hai nguồi vui cười đùa giỡn, Cố Mộc Thành ho nhẹ một tiếng: "Hai vị, bác sĩ và y tá đã tới rồi!"

Quyền Đế Sâm khẽ híp đôi mắt sắc bén của anh, trực thuộc tập đoàn của anh cũng có bệnh viện, hơn nữa các trang thiết bị đều cực kỳ tốt, tát nhiên là anh muốn về bệnh viện của mình chữa trị rồi.

Nhưng mà, Quyền Đế Sâm đảo mắt nghĩ, thằng nhóc Cố Mộc Thành này đã ngấp nghé Mặc Sơ đã lâu, nếu anh không cho Cố Mộc Thành biết tay một chút, mầm mống Cố Mộc Thành thích Mặc Sơ vẫn bén rẽ nảy mầm ở đáy lòng.

Mặc Sơ đâu có biết người đàn ông phúc hắc này đang nghĩ gì, cô trông thấy Cố Mộc Thành tới rồi, cô lập tức nói: "Đế Sâm bị thương rồi, anh mau xem cho anh ấy!"

Cô nói xong thì đứng tránh ra một chút, tách ra không gian để bác sĩ trị liệu cho Quyền Đế Sâm.

Cố Mộc Thành liếc mắt một cái là nhìn thấy vết thương trên chân Quyền Đế Sâm, anh ta làm bác sĩ mà cũng khó tránh khỏi khẽ nhíu mày, đau thế này, nhưng người đàn ông này lại vẫn có thể đứng sừng sững như núi thế này á?

Sau khi đoàn người đến bệnh viện, bác sĩ trưởng của bệnh viện nhà Quyền Đế Sâm cũng đã tới!

"Tổng giám đốc Quyền..." Lục Vũ Trạch dẫn theo đội bác sĩ của anh ta chạy tới, anh vừa xuống xe, chiếc xe cấp cứu đắt nhất thế giới của anh lập tức đã làm cho chiếc xe cấp cứu có hơi cũ nát của bệnh viện công lập so không bằng.

Mặc dù Quyền Đế Sâm đã bị thương, nhưng anh vẫn hoàn toàn tỉnh táo.

Anh nói: "Vũ Trạch, anh và Cố Mộc Thành cùng khám và chữa trị."

"Vâng!" Lục Vũ Trạch đáp luôn.

Lục Vũ Trạch: Bác sĩ thiên tài nổi tiếng trực thuộc tập đoàn Quyền Thị, đem dao phẫu thuật chơi đến phong sinh khởi thủy, anh ta cũng là phó viện
trưởng của bệnh viện, một trong những người được Quyền Đế Sâm tin tưởng nhất.

Cố Mộc Thành đen mặt, bệnh viện công lập của bọn họ cách địa điểm xảy ra chuyện gần nhất, bởi vì thị trưởng Cố Trạch Dã đích thân điều động, các bác sĩ và y tá đến nơi nghĩ cách cứu viện bất cứ lúc nào.

Kết quả thì sao? Nếu Quyền Đế Sâm đã tới bệnh viện công lập của bọn họ, lại còn mang theo cả đội bác sĩ tư nhân của anh ta, điều này có thể khiến Cố Mộc Thành không buồn bực được sao?

Vì thế, Cố Mộc Thành nói: "Quyền Đế Sâm, hay là anh về bệnh viện của anh chữa trị đi, anh ở đây chiếm dụng tài nguyên công cộng, rất nhiều người muốn nằm viện còn không có chỗ nằm kia kìa!"

Quyền Đế Sâm lại cực kỳ ngang ngược mà nói một câu: "Dọn văn phòng của viện trưởng các anh cho tôi ở!"

Viện trưởng đã vội vội vàng vàng chạy đến, anh ta đối xử với Quyền Đế Sâm, có thể nói là sai đâu làm đó.

Viện trưởng dặn dò cấp dưới: "Còn không đi dọn văn phòng của tôi ra cho tổng giám đốc Quyền ở đi!"

Cố Mộc Thành trợn trắng mắt: "Viện trưởng, anh ta còn mang cả bác sĩ của anh ta tới!"

"Thế thì vừa vặn, tiểu Cố, cậu làm phụ tá cho bác sĩ Lục! Cậu phải biết, bác sĩ Lục là nhân vật nổi tiếng khắp thế giới đấy, cậu còn trẻ, đang là thời điểm tốt để học tập." Viện trưởng nói một câu, liền làm cho giá trị con người của Cố Mộc Thành thấp hơn bác sĩ riêng của Quyền Đế Sâm một bậc.

Cố Mộc Thành không phục, phẫu thuật cho người bị cá sấu cắn cũng chẳng phải chứng bệnh khó xử lý hay phức tạp gì, anh ta còn cần phải làm phụ tá cho người khác á?

Nhưng mà, viện trưởng hạ lệnh, anh ta không thể không làm!

Bàn tay nhỏ của Mặc Sơ vẫn luôn nắm lấy bàn tay to của Quyền Đế Sâm, anh sắp vào phòng phẫu thuật rồi, cô vẫn không nỡ rời xa anh.

Quyền Đế Sâm nhìn cô chuyên chú: "Ngoan, đi tắm rồi thay quần áo đi, anh đi ra là phải thấy em sạch sẽ đấy nhá!"

Đôi mắt dịu dàng của Mặc Sơ nhìn anh: "Em có thể vào cùng anh không?"

"Không được!" Quyền Đế Sâm lại nghiêm mặt từ chối!

Anh nằm trên bàn mổ, anh không muốn để cô nhìn thấy dáng vẻ anh bị thưởng, anh không muốn cô vì thế mà buồn bã và đau lòng.

Mặc Sơ mếu, tỏ ý kháng nghị.

Nhưng mà, kháng nghị không có hiệu quả.

Quyền Đế Sâm buông tay cô ra: "Em có thể đi thăm các con!"

"Được!" Mặc Sơ thấy anh bị đưa vào phòng phẫu thuật, cửa phòng phẫu thuật đóng lại, trái tim cô cũng đi vào đó rồi.

Viện trưởng lập tức nói: "Bà Quyền, có phòng bệnh VIP cho cô rửa mặt chải đầu, cô yên tâm, bác sĩ Lục là bác sĩ thiên tài nổi tiếng, tổng giám đốc Quyền sẽ bình yên vô sự ra ngoài nhanh thôi.

"Cảm ơn viện trưởng!" Mặc Sơ biết bây giờ cô ở bên ngoài phòng phẫu thuật sốt ruột cũng vô dụng, cô liền đi vào trong lòng trống với viện trưởng.

Cô đã tắm sạch sẽ và thay bộ quần áo sạch sẽ, cô đi đến bên ngoài phòng phẫu thuật, cầm điện thoại lên rồi gửi tin nhắn cho Mặc Hi: "Các con đang ở đâu?"

"Đang ở trong nhà của chú Cố và dì Vãn Vãn!" Mặc Hi trả lời tin nhắn của cô.

Mặc Sơ yên tâm, mấy đứa trẻ ở trong nhà bọn họ, cô yên tâm rồi.

Lúc này, Mặc Sơ liền yên tâm ngồi bên ngoài phòng phẫu thuật, đợi Quyền Đế Sâm ra, cô liếc mắt nhìn thấy phòng phẫu thuật vẫn sáng đèn đỏ, không biết bây giờ Quyền Đế Sâm thế nào rồi?

Tả Điện Vũ đã mua bữa tối trở về: "Bà Quyền, cô ăn một chút trước đi!"

"Cảm ơn, Đế Sâm chưa ra, tôi ăn không vào." Mặc Sơ vẫn lo lắng, sao mà cô ăn được bữa tối đây?

Truyện convert hay : Tuyệt Thế Võ Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện