Khương Khuynh Tâm trợn tròn mắt nhìnngười quản lý bên cạnh, dùng ánh mắt nói: “Làm sao có khả năng?”
“Nếu một người đàn ông thực sự quan tâm đến một người phụ nữ, anh ta sẽ có tính chiếm hữu.
Không thích người phụ nữa của
mình ăn mặc quá lộ liễu, chỉ muốn mình bản thân mình được ngắm người mình yêu thôi.
”
Quản lý cửa hàng cười tủm tỉm: “Tôi đã làm ở đây lâu như vậy rồi, gặp qua vô số đàn ông, con mắt nhìn rất chuẩn.
”
Khương Khuynh Tâm trong lòng tràn đầy lửa giận bởi những gì quản lý nói chả nhẽ Hoắc Hử không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng của cô lộ ra ngoài sao?
Thật là có thể như vậy.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi chán nản.
Vì thế cô thay lại một chiếc váy dài màu trắng đi xuống lầu, không ngờ lại nhìn thấy Hoắc Hử đang hút thuốc.
Anh ta rất hiếm khi hút thuốc, nhưng hôm nay là lần đầu tiên.
Chỉ có điều bây giờ bộ dáng hút thuốc của Hoắc Hử trông rất cuốn hút rất có mị lực, quả nhiên
một người đàn ông có sức hút thì làm gì cũng khiến người ta mê mẩn.
“Hử Hử, cái này thì sao, được không?”
Khương Khuynh Tâm đi đến bên cạnh, khẽ kéo tay áo anh.
Hoắc Hử liếc nhìn cô, bộ váy lần nhìn có vẻ bảo thủ nhưng lại rất tao nhã tinh tế, tối nay nhất định sẽ trờ thành mỹ cảnh nhân gian.
Anh chợt cảm thấy hối hận vì đã đưa cô đi cùng, lẽ ra phải giấu cô đi.
“Đi thôi.
” Hoắc Hử dập tắt điếu thuốc trong gạt tàn, bước ra ngoài trước.
Khương Khuynh Tâm kéo làn váy chậm dãi bước đi, Hoắc Hử xoay người cau mày đi đến bên cạnh cô, trực tiếp ôm lấy eo cỏ.
Cô theo bản năng ôm lấy cổ anh, ngẩng mặt lên nhìn chiếc cằm thanh tú của người đàn ông, vẻ đẹp trai khiến tâm trí cô có những suy nghĩ không đứng đắn.
Vì vậy lời nói của cô thốt ra mà không chút suy nghĩ: “Vừa rồi anh không cho tôi mặc chiếc váy
màu