Đồng Kỳ Anh mở to hai mắt nhìn anh ta hôn lên lông mày của mình, sau đó là chóp mũi, tiếp tục là...
Chuông điện thoại bất ngờ vang lên.
Lúc này tất cả động tác đều phải dừng lại.
Đồng Kỳ Anh vô thức ngồi thẳng dậy.
Phó Quân Bác cũng phải lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra, bình tĩnh nhìn màn hình.
Anh ta tưởng là Lý Tư San, nhưng không nghĩ đến lại là anh trai Phó Quân Tiêu.
"Alo, anh cả."
Sau khi Phó Quân Bác nhận điện thoại, nhẹ nhàng kêu một tiếng.
Chỉ là âm thanh nhẹ nhàng không còn chân thành như trước nữa.
Phó Quân Tiêu hỏi qua điện thoại: "Người phụ nữ Lý Tư San đó thật ra là bạn gái cũ của em đúng không?"
"Đúng vậy."
Phó Quân Bác sững sờ một lúc rồi mới đáp lại một cách yếu ớt.
Anh ta còn cho rằng anh cả sẽ không nhớ Lý Tư San là ai, nhưng không ngờ anh cả lại có thể nhớ ra vào lúc này.
Phó Quân Tiêu nghiêm túc hỏi: "Gân đây cô ta rất hay qua lại với em?"
"Đúng vậy...
Phó Quân Bác trả lời không cần nghĩ ngợi.
"Hai người thực sự chỉ nói về công việc thôi sao?"
Phó Quân Tiêu