Trong một khoảnh khắc như thế, Đồng Kỳ Anh thật sự rất muốn đánh thức Phó Quân Bác, sau đó là điên cuồng hỏi anh ấy: Lý Tư San không phải là người yêu của anh hai sao? Rốt cuộc chuyện của anh với Lý Tư San là thể nào? Đứa con của Lý Tư San kia là của anh thật sao? Thật ra thì những vấn đề như thế thì cô nên hỏi Lý Tư San, thế nhưng, tiềm thức cô lại chẳng tin tưởng Lý Tư San, cho nên mới đặt tất cả những vấn đề kia vào trong lòng.
Nghĩ tới những điều này, bỗng dưng mũi lại cay vô cùng, nước mắt rơi không ngừng, chảy xuống kẽ tay.
Đồng Kỳ Anh vội vàng lau khô nước mắt, cuối cùng, cô vẫn nhịn được mà không đánh thức Phó Quân Bác.
Đêm nay, cô ngủ đến mơ màng.
Sáng sớm hôm sau, sau khi Phó Quân Bác tỉnh lại thì nhẹ nhàng bước xuống giường, rất sợ sẽ đánh thức Đồng Kỳ Anh, quấy rây mộng đẹp của cô.
Đồng Kỳ Anh còn muốn tiếp tục giả bộ ngủ, thế nhưng lại ngủ không nổi nữa, lúc Phó Quân Bác đang thay quần áo thì cô cũng bò dậy.
Cảm thấy động tĩnh sau lưng, Phó Quân Bác vừa thay quần áo vừa xoay người sang chỗ khác, dịu dàng hỏi: "Anh đánh thức em sao?"
"Không có, em đi làm đồ ăn sáng cho anh, lâu rồi chưa được ăn sáng với anh.
"
Đồng Kỳ Anh miễn cưỡng vui cười mà vén chăn.
"Anh! "
Phó Quân Bác muốn nói rồi lại thôi, sau khi dừng một lúc thì lại đối sang chuyện khác: "Sao không thấy Tiểu Ái đâu rồi?"
Tiểu Ái, là con chó phốc sóc mà anh đã đưa cho cô vào ba năm trước, lại là một chú chó nhỏ nữa, mấy lúc anh đi công tác không ở nhà thì Tiểu Ái ở bên cạnh bầu bạn với Đồng Kỳ Anh.
"Lúc đầu em có hứa hẹn với bạn thời đại học sẽ để Tiểu Ái và chó nhà cô ấy giao phối với nhau, đến lúc đó chó nhà cô ấy có mang thai thì sẽ cho em một con.
Kết quả là Tiểu Ái ra tay trước, cưỡi lên con chó Teddy nhà hàng xóm, rồi còn cần hàng xóm bị thương nữa.
Hàng xóm tìm tới em bắt bồi thường, em xin lỗi hàng xóm rồi đem Tiểu Ái đi thiến.
Tiểu Ái bị em nhốt trong bệnh viện thú y rồi, bác sĩ nói anh ta biết có một người thích hợp để thiến Tiếu Ái, sau khi Tiếu Ái phẫu thuật rồi khôi phục xong thì sẽ gọi lại cho em, lúc đó rồi đón nó về lại"
Đồng Kỳ Anh thong thả ung dung nói.
Do Tiểu Ái quá trớn mà Đồng Kỳ Anh đã đem Tiểu Ái đến bệnh viện thú y để thiến? Phó Quân Bác nghe Đồng Kỳ Anh kể chuyện mà trong lòng cảm thấy sao mà nổi da gà, luôn cảm thấy kỳ quái chỗ nào, nhưng lại không biết sao lại kỳ quái.
Thật ra thì Đồng Kỳ Anh cũng chỉ muốn tốt cho Tiểu Ái, Tiếu Ái đến kỳ động dục rồi lại đi công kích người khác và còn kén ăn nữa.
"Ừm, vậy thì sau khi đón Tiểu Ái về phải an ủi nó thật tốt.
"
Phó Quân Bác lúng túng mà lên tiếng.
Nét mặt Đồng Kỳ