“Tôi đã chuẩn bị xong phòng riêng của ngài rồi, xin mời đi theo tôi” Nữ phục vụ mời, đi đằng trước.
Sau khi vào cửa thì phải đi qua một cái hành lang màu xanh đầy cửa, đi vòng qua một vách ngăn bằng gỗ mỏng manh được quấn bởi những dây leo lá xanh để đến đại sảnh.
Đại sảnh giống như một căn nhà kiếng trồng hoa lớn bằng thủy tinh, thể nhìn ra ngoài trời, thảm thực vật xanh tươi vây quanh một căn phòng màu gỗ sang trọng, tươi mát thoải mái, ở cuối đại sảnh còn có một ao nước màu bạc, trong ao nước có một cây cầu nhỏ nối thẳng với cục đá lớn màu nâu trước mặt.
Phó Quân Tiêu gọi người nữ phục vụ đứng đầu, bảo cô ta đi chuẩn bị phòng riêng, người nữ phục vụ gật đầu, rời đi trước.
Anh thì nắm tay Đồng Kỳ Anh, bước qua cây cầu nhỏ kia, đứng tới trước mặt cục đá màu nâu.
Đồng Kỳ Anh tò mò ngẩng đầu, nhìn cục đá này, trên đá khắc đầy hình vẽ với những trái tim chỉnh tề, mà mỗi hình vẽ khắc là tên của một đôi yêu nhau hoặc là một cặp vợ chồng.Quay lại truyện t âm linh nhé!
Chẳng cần Phó Quân Tiêu nhắc mà Đồng Kỳ Anh cũng đã tìm được tên của cô và anh giữa nhiều cái tên.
Phó Quân Tiêu liếc mắt nhìn Đồng Kỳ Anh bên cạnh, nhìn theo ánh mắt cô, thấy tên hai người, anh không kìm lòng mà nhếch miệng.
Anh còn tưởng cô còn lâu lắm mới tìm thấy được, không ngờ cô chỉ liếc mắt là thấy được.
Lúc một người đàn ông theo đuổi một người phụ nữ, điều đơn giản là dẫn đi dạo phố, đi ăn, vậy là đủ lãng mạn.
Thấy cái này rồi mà Đồng Kỳ Anh còn không hiểu rõ tâm tình của Phó Quân Tiêu thì coi như là cô bị mù.
Anh vẫn đang cố gắng tỏ tình với cô, ngoài sáng trong tối, trực tiếp gián tiếp, chỉ cần có thể làm được là anh đều làm cả.
“Anh cả, em đói bụng rồi” Đồng Kỳ Anh không nhìn nữa, nhìn trái nhìn phải mà nói anh, hoàn toàn không thấy được cô đang nghĩ gì.
Phó Quân Tiêu làm theo ý cô, nắm tay cô đi vào hàng ghế được chuẩn bị sẵn.
Đây là một góc khá tĩnh lặng, bốn phía hàng ghế là thực vật rậm rạp, nhìn bằng mắt thường thì bọn chúng chẳng chân thật tí nào, trên bàn ăn có hoa tươi chằng chịt lên, người ngồi bên trong có cảm giác giống như đang ngồi giữa rừng rậm trăm hoa nở rộ.
Cả đoạn đường này anh đều nắm tay cô thật chặt, lúc này, anh mới thả tay cô ra, để cô ngồi xuống trước, sau đó anh mới đi về phía đối diện cô mà ngồi xuống.
Quay lại truyện t âm linh nhé!
Bọn họ vừa mới ngồi xuống thì lập tức có người bưng thức ăn đến.
.
Kiếm Hiệp Hay
Món ăn kết hợp theo kiểu phương Đông và phương Tây, số lượng món ăn mỗi phần rất ít, nhưng có nhiều loại, hơn nữa loại đĩa tinh xảo bằng xứ cùng với món ăn đẹp mắt giống như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp vậy, làm người ta rất cảnh đẹp ý vui.
Người phục vụ múc cho hai người họ chén súp,