“Mẹ, tại sao ngay cả mẹ cũng nói những lời như vậy chứ?” Phó Quân Tiêu cau mày tỏ vẻ không vui.
Bà Lãnh tận tình giải thích: “Mẹ không nói với con chuyện của hai nhà.
Quận Bác kia vẫn luôn là cái gai trong lòng mẹ.
Nếu con không có người nối dõi thì tập đoàn Phó Thị không thể giao cho Quân Bác thừa kế, lại càng không có khả năng giao cho con của Quân Bác.
Ngay bây giờ mẹ của con rất muốn bể cháu, chưa kể ông nội của con lại càng muốn bể chắt hơn nữa.
Mẹ biết rằng con rất yêu Kỳ Anh, nhưng tìm một người phụ nữ mang thai hộ cũng như thụ tinh trong ống nghiệm thôi, sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng giữa con và Kỳ Anh.
Ông của con và mẹ sẽ tuyên bố rằng đứa trẻ được sinh ra bằng phương pháp mang thai hộ là con của con với Kỳ Anh, Kỳ Anh luôn là người hiểu chuyện, mẹ nghĩ cô ấy sẽ không để ý đầu”
“Nhưng con lại để ý” Phó Quân Tiêu nói một cách dứt khoát.
Bà Lãnh thấy không thuyết phục được Phó Quân Tiêu nên không nói gì thêm nữa.
Cuộc nói chuyện giữa hai người kết thúc trong sự buồn bã.
Tuy nhiên, bà Lãnh vẫn không chịu dừng lại ở đó.
Bà ta nghĩ nếu không thuyết phục được con trai thì bà ta sẽ thuyết phục được con dâu.
Vì vậy, Đồng Kỳ Anh vốn đang đi du lịch nước ngoài đã trở về nhà sớm sau khi nhận được cuộc gọi từ bà Lãnh.
Đối với Đồng Kỳ Anh, trên danh nghĩa đây là lần đầu tiên gặp mẹ chồng nên đương nhiên không thể thiếu được lễ gặp mặt.
Cô đã đặc biệt lựa chọn một số sản phẩm chăm sóc da và trang sức cao cấp và gói thành những món quà lớn lớn nhỏ nhỏ để tặng cho bà Lãnh.
Thành phố Cung Huy, biệt thự nhà họ Phó.
Khi Phó Quân Tiêu vừa rời đi vào ngày hôm trước, thì hôm sau bà Lãnh đã gọi Đồng Kỳ Anh trở về.
Đồng Kỳ Anh xuống xe riêng đi đến phòng bà Lãnh dưới sự hướng dẫn của quản gia.
Bà Lãnh đã kêu người giúp việc chuẩn