"..." Lúc này, Phó Quân Bác trầm mặc.
Đôi môi đỏ của Tô Hoài Lan khẽ nhếch lên, liếc nhìn Phó Quân Bác, trong lòng đã có tính toán sẵn nói ra: "Nhưng bây giờ anh là tổng giám đốc của tập đoàn Lý Thị, nếu không muốn
mình thân bại danh liệt, thì tốt nhất duy trì khoảng cách với Đồng Kỳ Anh.
Tránh bị mấy tay săn ảnh kia viết linh tinh, nói rằng anh dòm ngó chị dâu của mình, vậy thì không xong rồi".
Người phụ nữ này nói tới mức này, Phó Quân Bác chợt nhớ tới sự việc vừa rồi, lập tức năm lấy tay Tô Hoài Lan, đoạt lấy túi xách của cô ta.
"Lấy điện thoại di động ra!" Phó Quân Bác lạnh lùng quát.
Lúc nãy Tô Hoài Lan cầm điện thoại hướng về phía anh ta và Kỳ Anh, như vậy nhất định cô ta đã chụp lại được cảnh anh ta ôm lấy Kỳ Anh.
Tô Hoài Lan cũng không giấu giếm, vô cùng thẳng thắn nói: "Tôi đã tải lên hộp thư email của mình.
Hôm nay bà Lãnh đưa Đồng Kỳ Anh ra mặt như vậy, hiện tại mọi người trong làng giải trí đều biết cô ta là mợ cả của nhà họ Phó.
Anh nói xem, tôi đang giữ bức ảnh chụp này, có thể dùng làm bùa hộ mệnh hay không? Chị dâu và em trai của chồng ở chung một chỗ, loại tin tức giải trí loạn luân này, nhất định sẽ khiến cho cổ phiếu của tập đoàn Lý Thị và tập đoàn Phó Thị bị rớt giá nhỉ?"
"Tô Hoài Lan, cô có một gương mặt thiên thần nhưng lại làm những chuyện bẩn thỉu.
Thật không may cô vẫn là một ngôi sao lớn, nếu để cho fan hâm mộ của cô biết, cô là một người phụ nữ bẩn thỉu như thế nào, đến lúc đó, người thân bại danh liệt, sẽ là ai đây?” Phó Quân Bác không chịu yếu thế hỏi lại: "Đừng quên, cô và Kỳ Anh giống nhau như đúc.
Nếu như tôi vẫn một mực khăng khăng rằng người phụ nữ này là cô, cô sẽ làm thế nào?"
"Vậy thì anh thử nhìn một