Trong khách sạn bảy sao ở thành phố Thuận Canh.
Janna ngồi trên ghế sô pha trong phòng mình và đang gọi điện thoại: “Tìm cho tôi một “thợ săn”, phải là người có bản lĩnh, giá cả có thể thương lượng”
“Đối phương là “người sói”? “Cô nói gì cơ? Thành phố Thuận Canh có tổ chức như vậy sao?”
"Gửi cách thức liên lạc vào mail cho tôi.”
Bùi Hạ Sênh không thể nào ngờ người phụ nữ mà cấp trên muốn cô ta đi tiếp đãi lại là Janna, con gái của ông George, ông trùm IT của nước M.
Dù sao thì người đến là khách, Bùi Hạ Sênh đã chọn một nhà hàng cao cấp ngon nhất để tiếp đãi Janna.
Nhưng khi Janna nhìn thấy người đến hợp tác với mình là một người phụ nữ không tên tuổi thì sắc mặt cô ta liền thay đổi.
Bùi Hạ Sênh giải thích một cách rất khách sáo: “Chắc cô Janna không biết, trước giờ lãnh đạo của chúng tôi đều không đích thân đến gặp khách”
“Nói chuyện với cô cũng như vậy sao?” Janna nghi ngờ hỏi ngược lại.
Bùi Hạ Sênh thản nhiên lấy giấy chứng nhận ủy quyền từ trong túi xách của mình ra và đưa qua cho Janna xem.
Sau khi Janna xem xong thì không còn nghi ngờ nữa mà đi thẳng vào vấn đề chính: “Tôi nghe nói tổ chức của các cô chuyên xử lý những kẻ khác người”.
Nếu như đã như vậy thì tôi muốn trả giá cao để mời tổ chức của các cô giúp tôi bắt một “kẻ khác người””
“Không biết “kẻ khác người” mà cô Janna muốn bắt là ai?” Bùi Hạ Sênh hỏi.
Janna trả lời: “Một người sói tên là Lang Khiếu Nhật”
"..” Bùi Hạ Sênh tái mặt, cô ta dừng lại một lúc rồi mỉm cười và nói: “Lang Khiếu Nhật đã không còn nằm trong danh sách truy bắt của chúng tôi nữa rồi, chúng tôi không có quyền bắt anh ta”
“Không phải tổ chức của các cô nhận tiền và làm việc cho người khác sao? Tôi sẽ trả giá cao hơn gấp đôi giá của người đã bỏ tiền ra bảo các cô không truy bắt Lang Khiếu Nhật nữa”
Janna phóng khoáng nói.
Bùi Hạ Sênh nhún nhẹ vai và giải thích: “Chuyện này không phải vấn đề tiền bạc mà là vấn đề về uy tín.
Tổ chức của chúng tôi làm ăn cũng phải giữ chữ tín.
Chuyện mà chúng tôi đồng ý với người khác sau khi nhận tiền của họ thì nhất định phải làm được.
Nếu như cô Janna muốn có một người sói để làm vệ sĩ cho mình thì tôi khuyên cô Janna hãy từ bỏ ý định này đi.
Có người sói ở bên cạnh sẽ không an toàn”
“Cô quen biết Nhiên Mộc Miên không?” Janna nhạy cảm hỏi.
Bùi Hạ Sênh mỉm cười và nói: “Từng nghe nói nhưng không thân thiết”
“Nếu đã như vậy thì phải chăng là cô đang hù dọa tôi? Lang Khiếu Nhật đó có thể làm vệ sĩ thân cận của Nhiên Mộc Miên, anh ta đã ở bên cạnh Nhiên Mộc Miên lâu như thế mà cũng đâu thấy Nhiên Mộc Miên xảy ra chuyện gì đâu? Vậy tại sao anh ta lại không thể làm vệ sĩ thân cận của tôi được?” Janna không đồng tình hỏi ngược lại.
Bùi Hạ Sênh mỉm cười và nói: “Cô Nhiên đó có bản lĩnh thuần phục người sói nhưng cô Janna thì không có”.
“Là máu sao?” Janna khỉnh bỉ nói: “Chẳng qua bọn họ chỉ là nồi nào úp vung nấy mà thôi.”
“Sói cũng giống như chó, coi trọng sự trung thành.
Nếu như Lang Khiểu Nhật chỉ xem Nhiên Mộc Miên là chủ của mình mà lúc này cô Janna lại muốn đem anh ta về bên cạnh mình thì sẽ rất bất lợi cho cô Janna.
Tôi chỉ niệm tình quan hệ liên minh giữa bố của cô Janna và lãnh đạo của chúng tôi