Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1077


trước sau

Chương 1077

Anh không thể tìm được đầy đủ bằng chứng để chứng minh rằng cô ta là người gây ra cái chết của anh hai.

Anh chỉ có thể nghi ngờ…

Nghi ngờ không đủ để anh phớt lờ đi sự giúp đỡ mà cô ta đã cho.

Anh thiếu Lucia một món nợ ân tình rất lớn, dù là năm năm trước hay bây giờ nên anh không thể tuyệt tình với cô ta xem chuyện sống chết của cô ta như trò đùa không quan tâm tới được. Nghe nói cô ta không sao, anh cũng thấy yên tâm. Bây giờ anh mới nhận ra được điều gì đó và quay đầu lại, nhìn thấy Hứa Minh Tâm ngoan ngoãn ngồi trên ghế.

Cô dè dặt như một đứa trẻ làm sai, nhìn anh với vẻ bất lực.

Đôi mắt ngập nước kia dường như có thể nói chuyện được, nó cứ nhìn chằm chằm vào anh không chớp, mong rằng anh có thể cho nó một câu trả lời thỏa đáng.

Anh ngồi xổm xuống trước mặt cô, cầm lấy tay cô. “Thật lòng xin lỗi, máy bay lâm xuất hiện chút trục trặc khi gần đến giờ bay nên phải trì hoãn, em chờ anh lâu lắm rồi phải không? Có mệt không? Chúng ta về nhà nhé?”

“Thế người kia thì sao? Anh không muốn chờ bệnh nhân tỉnh lại hả? Lúc nãy trông anh có vẻ lo lắng lắm.” Giọng cô khẽ vang lên, run run, dù đã cố hết sức che giấu nhưng vẫn không thể giấu đi hết. “Em có tin anh không?”

Anh hỏi, cánh môi khẽ in nụ hôn lên lưng bàn tay cô. Độ ấm của cánh môi đó vẫn còn là ký ức cực kì mới mẻ.

Hơn một tháng không gặp người yêu, rốt cuộc gặp được nhau thì anh lại ôm một người con gái khác với vẻ vội vã

Khoảnh khắc đó, dường như cô chỉ là một người ngoài cuộc cực kì cô độc.

Cô có tin không?

Sự tin tưởng xây dựng lên trong vòng một năm không thể sụp đổ vì một chuyện nhỏ nhoi như thế.

Cô gật đầu nhưng không hề lên tiếng. Anh ngồi xuống bên cạnh cô, thoáng im lặng rồi chậm rãi lên tiếng nói.

Giọng nói trầm thấp khàn khàn như rượu ngon được cất từ nhiều năm trước vang lên trong hành lang vắng vẻ: “Anh và Lucia… Là người yêu cũ. Thời điểm đó anh vẫn chưa biết cô ấy là cô ba nhà Kettering, cô ấy cũng không biết anh là cậu ba nhà họ Cố, cô ấy nghĩ anh chỉ là một thanh niên nghèo và anh nghĩ cô ấy cũng vậy. Hai người cùng một hoàn cảnh gặp nhau, từ hai năm quen biết đến hai năm tốt nghiệp anh và cô ấy luôn ở bên và giúp đỡ cho nhau.

“Sau đó anh nhận được mệnh lệnh từ bố, ông ấy muốn gọi bọn anh về. Thời điểm đó, anh hai sắp cưới Ôn Thanh Vân nên định về nhà xin phép, anh cũng có quyết định đó. Thế nhưng không ngờ du thuyền lại xảy ra chuyện như thế, sau khi anh trốn được thì trông thấy thuyền của Lucia trong ánh lửa.”

“Thế nên đoạn tình cảm đó cũng trôi vào dĩ vãng, anh và cô ấy đã không gặp mặt nhau năm năm nay. Bây giờ giữa anh và cô ấy vẫn còn vài khúc mắc chưa thể giải quyết, có lẽ cái chết của anh hai không đơn giản như thế. Bây giờ anh sẽ không làm gì tổn thương đến cô ấy và cũng sẽ không để yên nhìn cô ấy làm phiền cuộc sống của anh. “Lần này cô ấy xuất hiện ở đây là chuyện ngoài ý muốn.”

Bọn họ ở bên nhau bốn năm nhưng lại bị anh dùng vài câu bâng quơ để nói.

Thật ra cô có thể cảm nhận được bốn năm cùng chung một con thuyền đó đã xảy ra rất nhiều chuyện khắc cốt ghi tâm không cách nào quên được.

Cô không muốn tìm hiểu sâu về những câu chuyện ngày xưa của hai người họ, cô sợ bản thân mình không thể sánh bằng và cũng không muốn mang ra so sánh.

Bây giờ cô chỉ muốn biết một chuyện, Chuyện ngoài ý muốn này… Phải kéo dài bao lâu? “Vậy anh tính xử lý như thế nào?”

“Anh sẽ sắp xếp người đưa cô ấy đi. “Bao lâu?” Cô vội vàng hỏi, có vẻ khá hấp tấp.

Không phải do cô không đủ rộng lượng bao dung mà là cô thật sự cảm nhận được nguy cơ.

Lucia khác với đám ong bướm ngoài kia, mấy cô gái đó cực kì đơn giản, tất cả đều vì gương mặt điển trai của Cố Gia Huy, thân phận, địa vị… Bọn họ chỉ vì vinh hoa phú quý.

Thế nhưng Lucia lại là cô gái đứng tít trên cao, gia tộc Kettering khổng lồ như thế, có thể nhận ra điều đó từ bữa tiệc tối hôm nọ.

Thế nhưng cô ta cũng không muốn quan tâm đến những thứ đó, cô ta không mưu cầu danh lợi hay tiền bạc, mục đích của cô ta cực kì rõ ràng, chính xác là lồ lộ trước mắt tất cả mọi người.

Thứ cô ta muốn có là Cố Gia Huy!

Cô không thể kiềm nén được sự xao động trong lòng mình, cô hơi sợ hãi, cô không thích cảm giác bị ép ra bờ vực thẳm, khiến cô mất đi hết tất cả cảm giác an toàn, kéo vang hồi chuông cảnh báo và hoàn toàn bước vào trạng thái chiến đấu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện