Chương 1090
Nhưng mà từ đầu đến cuối bà đều không bỏ ra nhiều bằng Ngôn Dương, ông đã quên chuyện ăn ốc đổ vỏ kia từ lâu rồi. “Mẹ lo lắng Ngôn Danh sẽ trở về, gây chú ý cho Ngôn Hải. Chuyện này mẹ muốn nhờ con, cho dù như thế nào cũng phải ngăn cản Ngôn Hải không được làm bất kỳ chuyện sai lầm gì. Mẹ sợ nó không nghe lời của bố mẹ, mẹ cũng chỉ có thể gởi gắm hy vọng với con thôi.”
“Con sợ… Con sợ mình không làm được.”
“Con đừng tự coi nhẹ mình, thật ra con rất giỏi, mẹ đã nhìn con lớn lên, đủ nagỳ đủ tháng, con nhất định sẽ trở nên rất ưu tú, khiến cho người khác phải chùn bước. Con cần thời gian rèn luyện, con còn trẻ, nên không cần phải sợ, rụt rè e sợ coi coi giống cái gì?”
Lời này tựa hồ chém định chặt sắt.
Người trẻ tuổi rụt rè e sợ làm gì.
Bất luận là làm người hay làm việc, hay là phương diện tình cảm, nếu cái gì cũng kiêng kỵ rụt rè, sẽ cắt đứt hết thảy nhân duyên.
Sau ngày hôm nay, cô hẳn sẽ vạch rõ thái độ cùng Cố Gia Huy.
Cô không muốn trở thành chướng ngại vật, khiến cho anh rơi vào tình thế khó xử.
Cô bằng lòng buông tay, dù ruột gan mình sẽ đứt từng khúc, cũng sẽ không hối hận.
Cô chỉ hy vọng anh có thể sống tốt.
Rất nhanh đã đến giờ ăn cơm trưa, bọn họ rất nhiệt tình, đã sớm coi cô là thân nhân.
Buổi tiệc sinh nhật rất náo nhiệt, nhiều năm như vậy cô chưa bao giờ cảm nhận được.
Cơm nước xong, tiếp theo là ăn bánh kem, bánh kem cao đến mấy tầng, căn bản không ăn hết, cho nên gọi người giúp việc đến cùng ăn.
Cơm nước no nê, Ngôn Hải nói với cô, Khương Tuấn còn ở bên ngoài chờ.
Trong lòng cô run lên, không hiểu Khương
Khương Tuấn tìm mình làm cái gì. Cô xem đồng hồ, đã đến giờ làm việc buổi
Cô bước ra cửa, Khương Tuấn đang đứng trước cửa xe, đưa mắt nhìn xung quanh, thấy Hứa Minh Tâm lúc đi ra, lòng như lửa đốt chạy tới. “Cô Minh Tâm, rốt cuộc cô cũng ra rồi, ông chủ vẫn còn ở suối nước nóng chờ cô đấy.”
“Anh ấy ở suối nước nóng chờ tôi?” Nghe nói như vậy, cô rất kinh ngạc. “Không có thời gian nói chuyện, lên xe tôi sẽ nói cho cô biết.” Anh vội vội vàng vàng kéo cô lên xe, sau đó nhanh chóng quay đầu rời đi. “Hai ngày nay ông chủ đều đến suối nước nóng sắp xếp, để tặng cô món quà bất ngờ, ông ấy không cho chúng tôi nói, bảo phải giấu cô. Haiiizzz, không ngờ tôi tới chậm một bước, lúc tôi đến biệt thự thì cậu Ngôn đã đón cô đi, biết vậy tôi đã gọi điện báo trước cho cô. “Anh ấy, hai ngày nay? Vậy… Lucia…”
Trong nháy mắt, cô không kịp load hết thông tin. “Chú An đã đưa Lucia trở về, cô không biết sao?”
“Cái gì?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hứa Minh Tâm kinh ngạc há hốc mồm, Cố Gia Huy chưa bao giờ nói cho cô biết cả! “Ngày hôm đó… Ngày hôm đó anh ở bệnh viện bao lâu?” Cô đột nhiên nhớ tới chuyện này, còn có lời anh muốn nói lại thôi. “Ngày đó? Ngày nào?”
“Chính là ngày tôi cùng anh ấy đến bệnh viện ấy”
“Ngày đó? Cậu chủ nhận được điện thoại bên tập đoàn, sau đó liền bảo chú An, đưa Lucia hôn mê bất tỉnh trở về. Cũng đâu có ở lại quá lâu, bất quá ông chủ đều biết cô đi đầu làm gì ngày hôm đó, đều là tôi báo cáo lại, anh ấy muốn biết mọi thứ về cô, anh không yên lòng để cô đi một mình.”
“Trời, sao có thể như vậy!”
Cô khiếp sợ vô cùng, ngàn vạn lần không ngờ Lucia đã rời đi.