Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1231


trước sau

Chương 1231

Các bạn học của cô bé ngạc nhiên đến mức lu lưỡi, mở to mắt nhìn Hứa Minh Tâm,

Rõ ràng là cô ấy vẫn còn rất trẻ, trông cô chẳng giống một bà mẹ có đứa trẻ lên năm chút nào.

Một số phụ huynh kéo con mình sang một bên và nói: “Sau này đừng chơi với con bé đó nữa, tránh xa con bé đó ra.”

Hứa Minh Tâm nghe vậy không khỏi nhíu mày tức giận và có phần khó hiểu, ý gì vậy? Dù người kia có ý hạ giọng nhưng cô vẫn nghe được chút ít, thấy người mẹ trẻ đó đang rời đi thì có vòi nằm tay cô ta nói: “Mẹ bạn học này, cô nói thế này là có ý gì? Con của tôi có lỗi gì với cô sao, tại sao cô lại giáo dục con mình và không được chơi với con bé?”

“Đứa nhỏ này là do có sinh ra sao?”

“Chuyện sinh hay không thì có liên quan giám “Thoạt nhìn thì đứa bé này không phải là con của côi Cô là mẹ kế sao? Bố đứa bé cưới người mẹ ghẻ trẻ như vậy thì gia phong có thể tốt đẹp sao? Tôi không muốn con tôi chơi với con cô nếu không sẽ bị dạy h

Hứa Minh Tâm không khỏi cau mày khi nghe thấy lời này.

Thì ra đối phương coi minh là mẹ ghẻ con chồng, hơn nữa lại còn là mẹ kế trẻ tuổi, người kia cho rằng nhà Phó Minh Tước phức tạp sẽ dạy con không tốt

Phó Minh Diệp nghe thấy vậy, mặc dù con bé không hiểu lắm nhưng bé biết chuyện này rất tệ.

Cô bé hiểu cụm từ “mẹ kế”.

Bé kéo bàn tay nhỏ của Hứa Minh Tâm: “Mẹ ơi, con là con của mẹ, tại sao bọn họ lại nói mẹ là mẹ kể của con?”

“Con đừng nghe bọn họ nói bậy, mẹ là mẹ ruột của con. Cô gái này, cô không thấy tôi trẻ hơn cô do chăm sóc tốt sao? Cô nói năng lung tung như vậy không phải là đang dạy hư con cái sao? Tôi

nghĩ mẹ thế nào thì con cũng sẽ thể ấy thôi, trước khi cô nói chuyện người khác thì nên quan tâm đến bản thân mình trước đám

Cô đáp trả lại không có chút lưu tình nào, cô không muốn làm cho Minh Diệp thất vọng. “Cô…sao cô dám nói chuyện với tôi thế này! Cô có biết tôi là ai và chồng tôi làm nghề gì không? Một nửa ngôi trường này là do nhà tôi quyên góp!”

“Giáo viên, mau tới đây!“

Cô giáo vừa nghe vậy liền đi tới, cô ta gật đầu nịnh nọt nói: “Mẹ Châu Dương, có chuyện gì vậy?”

“Cô có biết hoàn cảnh gia đình của con bé này không? Một gia đình đơn thân không có mẹ ruột. Loại gia đình như vậy có thể dạy dỗ ra đứa trẻ tốt sao? Con bé này học cùng lớp với Châu Dương nhà chúng tôi, tôi thực sự lo lắng nó sẽ ảnh hưởng đến con tôi, tôi sợ con tôi sẽ bị dạy hư. Cô xem đi! Những học sinh như vậy không nên được nhận vào ngôi trường này!”

“Chuyện này…” Cô giáo nghe vậy có chút xấu hổ nhưng cũng không dám xúc phạm cô ta, dù sao thì nhà họ Chu cũng rất giàu có, hiệu trưởng khi nhìn thấy cũng phải khách sáo huống hồ là một giáo viên nhỏ như cô ta.

“Hơn nữa, lúc mới đến đây thành tích của bạn học sinh này kém như vậy nhưng hiện giờ lại đột nhiên tăng lên nhiều hạng như thế, tôi nghi ngờ cô bé đã gian lận. Mới có tí tuổi đầu mà đã học những cái không tốt, sau này lớn lên còn không biết sẽ thành cái dạng gì nữa cơ, điển hình cho câu nói một con sâu làm rầu nồi canh đó!”

Giọng điệu của bà Chu càng thêm hung hãn dọa người.

Hứa Minh Tâm không thể nhịn thêm được nữa.

Kể cả chủ có thể nhịn nhưng thim cũng không thể thể nhịn nữa rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện