Chương 132
HứaAn Kỳ có chút sợ hãi, cô ta kéo tay của Cố Tử Vị rồi nói: “Anh mau nói cho chú ba biết là vừa rồi cô ta quyến rũ anh, đúng lúc bị em nhìn thấy nên em mới tức giận mà đẩy cô ta! Nếu như cô ta đi ngay ngồi ngắn thì em cũng sẽ không kiếm chuyện vô cớ!”
HứaAn Kỳ trông mong Cố Tử Vị ra mặt cho mình nhưng bây giờ cậu ta cũng đang run sợ trong lòng.
Vết thương trên người Cố Tử Vị vừa mới khỏi, cậu ta không muốn vào bệnh viện thêm một lần nữa đâu.
“Chú ba, chỉ là hiểu lầm thôi!”
Cố Gia Huy chẳng hề quan tâm tới hai người đang run rẩy đó, anh đi tới trước mặt Hứa Minh Tâm rồi đỡ cô lên, vội vàng ngắm nghía xem cô có bị thương ở đâu không rồi mới thở phào một hơi.
Bàn tay to lớn của Cố Gia Huy vòng qua eo Hứa Minh Tâm rồi kéo vào lòng mình, anh nói: “Nếu như còn có lần sau thì đừng trách sao tôi không khách sáo. Thanh danh của Cố Gia Huy tôi ở bên ngoài vẫn luôn không hay cho lắm, tôi cũng không để ý tới việc truyền thông lại nói tôi thích đánh đàn bà đâu!”
“Tôi… tôi không làm thế nữa.”
HứaAn Kỳ sợ hãi, cô ta cắn răng nói.
Cố Gia Huy nghe vậy thì liếc Cố Tử Vị một cái. Anh còn chưa mở lời thì Cố Tử Vị đã vội vàng gật đầu: “Cháu… cháu cũng sẽ không làm thế nữa đâu chú ba.”
“Ừ, mặc dù tôi không biết mình có thích đánh đàn bà hay không nhưng tôi biết rõ mình rất thích dạy dỗ cháu trai đấy. Dù sao anh chị cả quá bận rộn không có thời
“Không… không cần đâu chú ba, cháu sẽ tự quản tốt chính mình mà.”
“Vậy thì được.”
Cố Gia Huy nói rất thản nhiên, nhưng từng câu từng chữ truyền vào trong tai Cố Tử Vị thì lại như giọng nói đến từ địa ngục vậy.
Cố Tử Vị đưa mắt nhìn hai người đi xa, ánh mắt của cậu ta khi nhìn về phía Hứa Minh Tâm có chút tham lam.
Trước kia cậu ta cũng không biết rằng nhà họ Hứa vẫn còn một cô con gái thứ hai đẹp như thế, nếu không thì Cố Tử Vị cũng sẽ không chọn HứaAn Kỳ!
Cố Gia Huy này còn không phải là ỷ vào mình được ông cụ thích. Chờ ông cụ qua đời thì để cậu ta xem Cố Gia Huy này còn có thể ngông cuồng đến bao giờ.
Hứa Minh Tâm xuống lầu rồi vội vàng đi vào nhà vệ sinh.
Cô đi vệ sinh xong rồi thì không kiềm chế được mà bắt đầu giáo dục Cố Gia Huy.
Làm người phải khiêm tốn, cứ ngông nghênh như thế sẽ rất dễ gây thù chuốc oán.
Vốn Cố Gia Huy ở nhà họ Cố đã khó khăn lắm rồi, nay lại đối đầu với Cố Tử Vị thì còn sống như thế nào nữa chứ?
“Cố Gia Huy, anh phải yêu thương thế hệ sau chứ!”
“Ừ anh biết rồi.”
“Cố Gia Huy, anh không nên hung dữ như thế, vốn gương mặt anh đã rất đáng sợ rồi mà anh còn hung dữ như vậy, anh muốn người ta sống sao đây?”
“Ừ, anh biết rồi.”
“Vậy lần sau anh đừng chấp nhặt với Cố Tử Vị nữa nhé?”
“Không được.”
“A…”