Chương 1706
“Hứa Minh Tâm, em rất may mắn khi quen biết chị và cũng cảm ơn chị đã không đối xử với em như quái vật. Thỉnh thoảng chính em cũng ghét bỏ dáng vẻ nam không ra nam mà nữ không ra nữ của mình, cảm thấy bản thân là một bi3n thái.”
“Bạn không phải tự nguyện, bạn cũng có nỗi niềm khó nói, tục ngữ nói rất hay, thà sống nhục còn hơn chết vinh, mặc dù có chút lập dị nhưng sống tốt là được. Chết… rất đơn giản, mắt vừa nhằm thì không còn chuyện gì nữa.
Những trách nhiệm kia của bạn chỉ có thể để người sống gánh vác, điều này là một loại hành vi vô trách nhiệm”
“Chỉ có sống tốt thì mới xuất hiện kỳ tích và hy vọng!”
“Chị nói không sai, chỉ có sống mới có hy vọng mà hy vọng của em đang ở ngay trước mắt”
“Thật sao? Bạn hy vọng gì vậy?”
Hứa Minh Tâm mù mà mù mờ, không nghe ra hàm ý bên trong của cậu.
Diên không trả lời, chỉ cười.
“Đúng rồi, tôi biết chuyện .Josh thích đàn ông… Tôi sẽ bị diệt khẩu sao? Hơn nữa tôi còn tình cờ gặp anh ấy và K đang ôm nhau”
Hứa Minh Tâm run lẩy bẩy nói.
“Chị đúng là biết rất tường tận bí mật của hai anh em chúng tôi”
“gà “Yên tâm đi, chị sẽ không sao đâu, chị tốt như thế, ông trời sẽ phù hộ cho chị”
“Thật sao?” Hứa Minh Tâm cười vui vẻ, quả nhiên ở hiền gặp lành.
Hai người đi dạo một chút, trở về tiệc rượu, Cố Gia Huy đang tìm kiếm Hứa Minh Tâm. Nhìn thấy cô trở về bình an vô sự
“Em có biết anh đã lo lắng như thế nào không?”
Trong lời nói của anh ấy có hơi chút nghiêm khắc, nhưng nhiều hơn trong đó là sự dịu dàng.
Trái tim cô dịu ngay lập tức, mùi hương nam tính quyến rũ từ cơ thể người đàn ông tràn ngập trong mũi cô.
“Em bị lạc đường, sau đó thì gặp Diêm nên bọn em đã cùng nhau đi về”
“Em không sao chứ?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Không sao, anh nhìn em này, chân tay vẫn còn đủ”
“Nói nhảm gì thế”
Cố Gia Huy liếc nhìn trong bất lực, sau đó kéo cô về phía sau mình, rồi cảm ơn Diên.
“Vợ sắp cưới của tôi có chút bướng binh, lại gây thêm phiền hà cho cậu rồi, thật thực xin lỗi nhị Diên khẽ nhẹ xua tay, hàng mi dài xụp xuống, che đi sảc mặt phức tạp khó hiểu ở bên trong, tay nắm chặt tay vịnh, càng năm càng chặt.
Sau đó Cố Gia Huy đưa cô đi chỗ khác.
Buổi tiệc diễn ra rất náo nhiệt và còn kéo dài đến đêm khuya.
Ngoài ra còn có màn đốt lửa trại vào buổi tối, bầu không khí luôn trông trạng thái sôi động.
Antonio gọi Cố Gia Huy đến phòng làm việc có chuyện cần nói.
Còn Hứa Minh Tâm luôn theo sau Ôn Thanh Vân, như thể cô sợ sẽ đi lạc lúc nào không hay.