Chương 1818
Chính phủ Vikla đã trở thành chìa khóa. Ai có thể thỏa thuận tốt với chính phủ thì tức là đã tiếp cận được rất gần với các mỏ dầu tự nhiên của Norda Con gái út của Tổng thống Vikla đã bị một tổ chức kh ủng bố bắt cóc và bị tra tấn một cách dã man. Và những chuyện này đã xảy ra trước khi Lệ Nghiêm đến hỗ trợ.
Tổng thống cho biết quốc gia nào ưu tiên giải cứu được con gái ông thì quốc gia đó sẽ đạt được liên minh lâu dài.
Nhưng bây giờ chiến tranh đã bớt hỗn loạn rồi, và quân đội của đất nước vẫn đóng ở biên giới không rời, kết quả đã rõ ràng.
Cô ấy đã kiểm tra nó cả đêm và phát hiện ra một hiện tượng lạ.
Mô tái tạo tế bào của Helen có thể pha loãng huyết tương đến mức bình thường.
Nói cách khác, Helen có thể cứu được mọi người.
Bệnh viện quân y? Chính phủ Vikra!
“Khốn nạn thật, bà nội nhà anh, Nguyên.
Doanh, anh lại dám lừa gạt em cơ đấy!
Cố Yên đã một đêm không ngủ, nhưng tỉnh thần vẫn rất phấn chấn, sau khi điều tra ra tất cả, kích động mà ngã khụy xuống Cô ấy lập tức đi đến bệnh viện quân khu, nhưng bảo vệ rất chặt ché, cô ấy lấy giấy tờ tùy thân ra cũng vô ích.
Cô ấy chỉ có thể nhờ người gửi một tin nhắn cho Lý Hoàng Pháp, rất nhanh cô ấy đã được dẫn vào trong.
“Sao cô lại đến đây?”
“Tôi đến để hỏi anh một số việc.”
“Không
Lý Hoàng Pháp cũng không có gì ngạc nhiên khi biết cô ấy đến, mặt anh ta trở nên lạnh lùng, trông sắc mặt cũng không tốt chút nào.
Nhìn người phụ nữ mình yêu càng ngày càng xa mình, anh ta còn có thể có cảm giác gì được chứ.
“Vậy được, anh chỉ cần nói cho tôi biết, là tôi đã đoán đúng hay không!”
“Helen là con gái của Tổng thống Vikla, phải không?”
“Đúng” Tải ápp Һоlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Lệ Nghiêm cưới cô ấy, chỉ để đưa cô ấy về nước với tư cách là người nhà của một quân nhân, và để tránh những kẻ kh ủng bố và tai mắt của quân đội các nước khác, phải không?”
“Đúng”
“Anh luôn như vậy. Anh biết, nhưng anh không chịu nói cho tôi biết, đúng không?”
Lý Hoàng Pháp im lặng khi nghe những lời đó, nhìn cô ấy với ánh mắt phức tạp.
Một lúc lâu sau, anh †a gật đầu và thốt ra một tiếng: “Ừ”
“Cho nên, em bây giờ tới đây là để hỏi tội tôi sao?”
“Không phải, anh có lập trường của anh, những thứ này đều là bí mật quân sự, anh không nói cho tôi biết là có lý do, tôi chỉ muốn rõ ràng mà thôi”
“Vậy em bây giờ đã rõ ràng hết mọi chuyện chưa?”