Chương 1831
“Gia đình nhà họ Quý vô cùng giàu có, Phó Minh Tước lại là người của xã hội đen, một khi cả hai quá thân thiết, nhà họ Quý chắc sẽ bị người ngoài túm được nhược điểm, rơi vào tình cảnh khó khăn. Tính cách của dì vô cùng trầm tĩnh, cho dù cô có xót thương cho cốt nhục của chị gái, cũng không thể vì thế mà lấy an nguy nhà họ Quý ra đùa giốn được”
“Sở dĩ dì làm như vậy là bởi vì nhà họ Quý từ trước đến nay luôn quang minh chính đại, một khi đã dính đến chuyện trái pháp luật, người nhà họ Quý sẽ không thể trụ được”
“Dì cũng vô cùng khó xử”
Quý Khiêm âm trầm nói.
Trong đầu Hứa Minh Tâm hiện lên dáng vẻ của Quý Thiên Kim, nhà họ Quý có được ngày hôm nay đều là do bà ta làm lụng vất vả mà gây dựng lên, mà vì cô… mà chậm trễ đến tận bây giờ.
“Vậy anh có biết chuyện giữa dì cùng với chú không?”
“Chuyện của dì anh biết rất ít, nhưng Cảnh An rất thân với dì, có thể sẽ biết được nhiều điều, nhưng anh cũng không có hỏi Cảnh An về chuyện của dì”
“Anh dám khẳng định dì đã bị tổn thương bởi tên khốn đó, từ đó tính tình của dì mới thay đổi lớn như vậy. Anh thường xuyên nghe bố khuyên dì nên quên tên khốn nạn kia đi, tìm một người đàng hoàng để gả, gái già vì dữ quá lên không lấy được chồng”
“Nói hươu nói vượn, nếu dì muốn có một người đàn ông bên cạnh, thì đâu có thiếu người đến hỏi!”
Hứa Minh Tâm không tức giận mà nói “Tuy nhiên, dì không quên được cái tên khốn nạn kia, không muốn yêu thêm người nào khác! Nếu để anh gặp được người đàn ông kia, nhất định anh
Quý Khiêm nhìn chäm chẵm vào ly rượu bằng ánh mắt hung ác, nói.
“Em cũng vậy!” Hứa Minh Tâm dùng khí phách hiên ngang như một nữ anh hùng nói, sau đó lập tức hỏi: “Nhưng… Anh có tính toán gì không?”
“Vết thương cũ của anh cũng đã gần như lành hẳn, anh cũng phải quay lại quân đội để huấn luyện tân binh, nên sắp tới rất bận.”
Trốn tránh không phải là biện pháp giải quyết tốt mọi chuyện, nhưng hiện tại không gặp thì thích hợp hơn.
Bởi vì Quý Khiêm đã uống rượu nên không thế lái xe, cho nên anh ta đành để Hứa Minh Tâm đưa về.
Buổi tối đó sau khi ăn cơm xong, Cố Gia Huy lái xe đến đón, hai người liền cùng nhau trở về.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì chuyện của Cố Yên mà khiến cho đầu óc cô xoay như chong chóng, hiện giờ mọi chuyện cũng đã suôn sẻ, cô có thể nghỉ ngơi thật tốt.
Cô mở to đôi mắt, thấy người đàn ông bên cạnh đang tính giở trò xấu xa, nói: “Anh định làm gì?”
“Nửa tháng trôi qua rồi, thân thể của em cũng đã khỏe lại”
Nửa tháng…
Đúng vậy, nửa tháng đã trôi qua, vết thương của cô đã không còn đáng lo ngại nữa.
Kể từ hai lần đó, đối với chuyện nam nữ cô không không hề có hứng thú.
Cô ước gì mình có thể mất trí nhớ để vĩnh viễn không nhớ đến sự điên cuồng của hai đêm đó.
Thật sự là đau đớn, nghĩ lại mà vẫn không ngừng run rẩy.
“Chuyện đó…Hiện tại cũng đã không còn sớm, chúng ta nên nghỉ ngơi sớm một chút, cả ngày nay anh cũng đã vất vả rồi”