Chương 1923
Điều đó có nghĩa là gì chứ?
“Em nghĩ cha cần em chăm sóc.
€ô còn chưa nói hết lời thì Cố Gia Huy đã trực tiếp không nói hai lời mà khiêng cô lên trên vai, sau đó anh khiêng cô trở về phòng ngủ.
“Vợ à, đêm xuân vô cùng ngắn ngủi, chúng †a vẫn nên nảm bắt thời gian cho thật tốt. Đêm nay chúng ta vào phòng tăm có được hay không? Anh muốn tắm kiểu “chim uyên ương” với em.”
“Trời ạ, bà đây muốn phản đối! Em phải xin nghỉ phép!”
“Em không có ngày nghỉ trong tháng này!”
“Cả tháng sau và tháng sau nữa!”
Dù cho Hứa Minh Tâm có phản kháng như thế nào thì cũng không thể chống lại Cố Gia Huy được, cô vẫn cứ bị khiêng đi như vậy.
Josh nghe thấy giọng nói của Hứa Minh Tâm: “Hứa Minh Tâm, cô ấy…
Anh ta đang chuẩn bị quay đầu lại nhìn, nhưng lại bị Cố Trường Quân ngăn cản: “Nhìn bọn họ làm cái gì, chúng ta cũng phải cố gắng”
“Trời ạ… Tỉnh thần và sức lực của người nhà họ Cố các anh đều tràn đầy như vậy sao?”
“Đối với em thì như vậy.”
“Không xấu hổ, không biết xấu hổ!”
Josh tức giận trợn trằng mắt, hai má của anh ta đỏ bừng Người phương Tây vốn có làn da trắng hơn, anh ta đỏ mặt lên giống như là đánh má hồng, điều này khiến cho khí chất nam tính trên cơ thể của anh ta được hòa tan đi rất nhiều.
Cố Trường Quân nhìn anh ta, trái tim của anh ấy đập rộn ràng, đồng thời yết hầu cũng.
chuyển động lên xuống Khi đến trước cửa của phòng ngủ, tay của .Josh vừa đặt tại chốt cửa thì bị Cố Trường Quân ngăn lại Josh cảm thấy khó hiểu, anh ta nhìn anh
Nhưng anh ta không nghĩ tới Cố Trường Quân lại ôm chặt lấy eo của anh ta, xoay người và đè anh ta thật chặt vào tường.
“Anh làm gì vậy..
Anh ta vẫn chưa nói hết lời thì Cố Trường Quân đã cúi người và ấn anh ta xuống.
Josh cao khoảng 1m78, mà Cố Trường Quân lại cao 1m86, anh ấy cao hơn anh ta nửa cái đầu.
Mà trên người của anh ấy toàn là cơ bắp, thân thể trắng nõn yếu ớt của .Josh không thể nào sánh bằng.
Chiều cao và hình thể của anh ta đã bị đè nén một cách chặt chẽ, anh ta đã được định sẵn để trở thành đối tượng của cuộc tấn công Josh bị nụ hôn bất ngờ làm cho choáng váng, anh ta khó có thể giữ được bình tĩnh, không ngờ…có một giọng nói mơ hồ phát ra từ khe hở giữa môi và răng Anh ta hôn một cách điên cuồng, dường như muốn hòa tan tất cả mọi thứ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Cố Trường Quân miễn cưỡng buông tay ra, ánh mắt của anh ấy quyến rũ mê người.
“Đi gặp cha trước đi, sau khi trở về phòng thì chúng ta sẽ trao đổi chuyên sâu hơn.”
Nghe anh ấy nói như thế thì .Josh run lên bần bật, hai chân run rẩy như cái rây.
Cố Trường Quân chờ sắc mặt của anh ta bình thường trở lại thì mới dẫn anh ta đi vào trong.
Ông cụ khoác lên mình một bộ âu phục mới tỉnh, thắt nơ và…thậm chí còn chuẩn bị cả phong bao lì xì.
Cũng không thể quên những phong tục xa xưa của tổ tiên.