Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 182


trước sau

Chương 182

“Anh là đồ em có thể ăn ư?” Cố Gia Huy bất đắc dĩ gõ đầu của cô rồi nói.

“Anh thơm quá, sờ trơn bóng, không kiềm chế được muốn cắn một miếng..”

“Thật sự muốn ăn à?”

Cô nhóc vội vàng dậy đầu.

Sau đó Cố Gia Huy đưa tay tới gần miệng cô.

Hứa Minh Tâm bắt lấy một cách vui vẻ, sau đó há to miệng chuẩn bị cắn một miếng.

Nhưng khi cắn xuống lại rất nhẹ nhàng.

“Không ăn nữa à?”

“Không nỡ, anh sẽ đau mất…”

Cố Gia Huy nghe Hứa Minh Tâm nói thế thì trái tim anh như mềm ra, trong lòng cô nhóc này vẫn rất quan tâm mình.

“Vậy tối nay cho em ôm anh ngủ được không?”

“Ừm ừm, ngủ chung với nhau.” Hứa Minh Tâm lại bắt đầu trở nên vui vẻ.

Cố Gia Huy sợ rằng mình phạm tội nên trực tiếp khiêng cô nhóc lên giường rồi nói: “Em ngoan ngoãn đi ngủ cho anh, anh đi tắm một cái.”

Giọng nói của anh khàn đi, Cố Gia Huy siết chặt nắm đấm, móng tay đều đã đâm vào thịt.

Cố Gia Huy sợ rằng nếu như mình tiếp tục nhịn như thế này thì sẽ nhịn chết mất.

Cố Gia Huy tắm xong thì có chút mệt, đây đều là do bị Hứa Minh Tâm tra tấn.

Nhưng chỉ cần anh nhìn thấy tướng ngủ của Hứa Minh Tâm thì mọi mệt nhọc đều như tan biến.

Cô ngủ như một con mèo, cả người cuộn thành một cuộn, ôm lấy chăn mà ngủ.

Cố Gia Huy rón rén nằm lên giường,

anh sợ làm cô tỉnh nhưng cuối cùng cô vẫn phát hiện.

Hứa Minh Tâm lật người, cuộn vào trong vòng tay của anh, lại còn dùng trán chà sát vài cái.

Cố Gia Huy nở một nụ cười thỏa mãn rồi giơ tay xoa đầu cô, nhìn cô rất là hưởng thụ.

“Cố Gia Huy…”

Hứa Minh Tâm kêu lên, tiếng cô rất nhỏ, như là đang nỉ non.

“Ừ, anh đây.”

Cô nhóc nghe thấy câu này thì mới hài lòng chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, Hứa Minh Tâm vừa tỉnh thì đã ngửi thấy mùi hương quen thuộc.

Cô mở mắt ra nhìn mọi thứ trong phòng, suýt nữa là bị dọa tới nhảy dựng lên.

Cô đứng dậy một cách khó khăn rồi đưa mắt nhìn đồng hồ, bảy giờ sáng.

Tám giờ tập hợp ăn sáng, cô vẫn còn thời gian để về phòng.

Khi Hứa Minh Tâm đang chuẩn bị bò dậy muốn rời đi thì lại bị Cố Gia Huy giữ chặt lại.

Giọng nói lười biếng dịu dàng của anh từ từ vang vọng khắp phòng: “Sao đây? Ngủ anh rồi muốn chạy à? Không cần trả giá chút gì sao?”

Hứa Minh Tâm đưa mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, có thể thấy là anh ngủ rất ngon.

Cô vẫn còn có chút chưa thích ứng được với gương mặt này. Đẹp trai tới nỗi nhức trứng, quả thật là tội nghiệt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện