Chương 1988
“Chuyện đó… Không phải vấn đề ở tôi, có phải vấn đề nằm ở chỗ Cố Gia Huy không? Cố Gia Huy là một người đàn ông bình thường, nhưng cũng giữ mình trong nhiều năm, đều là tự mình giải quyết, bây giờ bụng của tôi lại không có động tĩnh gì, liệu có phải là di chứng không?”
“Khụ khụ….
Bác sĩ nghe thấy thì ho hai tiếng, Hứa Minh Tâm đúng là không nói cho người ta kinh ngạc đến chết thì không thôi! Lời như vậy cũng dám nói, nếu như lọt vào tai của Cố Gia Huy không biết có còn đường sống không nữa?
“Cũng không thể nói như vậy được, việc mang thai phụ thuộc vào nhiều khía cạnh. Tất nhiên… Cũng không thể loại trừ được…”
“Nếu không, bác sĩ khám thử cho anh ấy xem? Tôi không có vấn đề gì đúng không. Bác sĩ có nghĩ là tôi có lý không?”
Bác sĩ không biết làm thế nào nhìn cô, ngay cả có lý bằng trời, ông cũng không dám.
Không lẽ tự mình chạy tới trước mặt Cố.
Gia Huy và nói: “Vợ của anh nghĩ rãng về chuyện đó anh có vấn đề, tôi làm cho anh một kiểm tra nhé.”
Ông ta sợ rằng một giây sau khi ông ta nói xong thì cũng có thể về chầu tổ tiên được rồi.
“Chuyện này, mợ chủ à, hãy tha cho tôi đi, cho tôi mười lá gan tôi cũng không dám đi tìm cậu chủ để làm kiểm tra”
“Thế thì phải làm sao bây giờ?”
‘Có thể cho anh ấy đi kiểm tra nam khoa” “Đúng rồi, sao tôi lại quên mất bệnh viện chứ, nơi đây không phải là Đà Nẵng, anh ấy có nổi giận cũng không thể dẹp được cả một cái bệnh viện chứ, phải không? Tôi sẽ
Hứa Minh Tâm có được chủ ý thì lập tức đi làm Bác sĩ nhìn bóng cô ấy đi và lắc đầu.
“Mợ chủ à, mợ đây là đang vuốt râu hùm, xỉa răng cọp… tự tìm cái chết!”
Hứa Minh Tâm rất nhanh đã hẹn được chuyên gia, khoảng hai giờ vào buổi chiều.
Hẹn Cố Gia Huy đến bệnh viện rất đơn giản, nói răng cô không cảm thấy khỏe, đi đến bệnh viện để kiếm tra, cảm thấy các bác sĩ gia đình là không đủ tốt.
Tuy nhiên, khi càng đi sâu vào trong, anh cảm thấy có điều gì đó không đúng, cuối cùng anh nhìn thấy hai từ nam khoa thì chau mày gắt gỗng “Số 83, Cố Gia Huy, có ở đó không?”
“Có ạ!” Hứa Minh Tâm giơ cánh tay nhỏ của cô ấy lên.
Cô kéo Cố Gia Huy về phía trước, nhưng anh đứng như một tảng đá, không thể kéo đi nổi.
€ô nhìn vào Cố Gia Huy một cách khó hiểu: “Tới lượt chúng ta rồi, sao lại không vào?”
“Em đăng ký cho anh cái gì vậy?”
“Nam khoa.” Cô nói một cách yếu ớt: “Em hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của anh, nhưng… Nhưng em muốn sinh cho anh một đứa bé, tất cả chúng ta đều làm một cuộc kiểm tra, để dễ mang thai không tốt ư?”
“Được rồi, để cho em yên tâm, lát nữa sẽ xử lý em sau”
Anh hậm hực nheo mắt, vòng tay qua eo cô và đánh vào mông cô một cái Cô đau tới cắn răng căn lợi, đi lại cũng không bình thường được nữa Khi hai người vào trong, vừa ngồi xuống, cô đau đến bật dậy một cái.