Chương 2093
Thiệu Kính Đình ngăn chặn lại trái tim đang rối loạn.
Tương lai còn dài mà, lại gân nhà gần tầng, anh ta sợ cái gì?
Sau khi ăn xong, Thiệu Kính Đình lại hỏi cô về làm gì.
Sau khi cô về thì cũng là một người không việc làm, dù sao cũng phải bắt đầu làm việc.
Hứa Minh Tâm đã tìm cho cô rồi, làm việc ở .J.C, không được chạy đi chỗ khác.
Cô cũng biết, nếu như ở J.C, Hứa Minh Tâm cũng yên tâm hơn.
Cô định quay về vị trí trước đây, định chiều này sẽ đưa đồ đạc qua trước, đợi hết ngày cuối tuần rồi bắt đầu làm việc.
Lần trước khó lắm mới hết khổ, lần này lại phải làm từ thực tập sinh lên, thực sự là đáng thương mà.
“Nếu như một ngày nào đó không muốn ở lại .J.C nữa thì đến tìm tôi, mặc dù công ty tớ nhỏ, nhưng tiền đồ tương đối không tồi, còn có một vị trí khá phù hợp với cô.”
“Cảm ơn ý tốt của cậu, đợi sau này rồi nói đi”
“Được, tôi đợi cô đến tìm tôi.”
Buổi chiều, anh ấy đưa cô đến tập đoàn liền rời đi Hứa Minh Tâm vẫn như bình thường mà đến uống trà nói chuyện phiếm với cô, lúc cô nghỉ hưu thì lúc nào cũng rảnh.
Hứa Minh Tâm sợ cô suy nghĩ lưng tung, vì vậy, ba ngày gì đến lại đến tìm, cuối cùng cái bụng nặng không đi được, mới ngoan ngoãn năm ở nhà.
Lần trước suýt nữa bị sẩy thai, tác động đến bào thai, thai nhi vẫn còn tốt, nhưng cũng suy yếu.
Cô bất đắc dĩ phải ở nhà mà dưỡng thai, cũng thường xuyên gọi điện đến.
Bụng to thực sự là một điều không làm cho người ta bớt lo.
Sau khi Bạch Thư Hân trở bề không có nhiều bạn mới, chung sống với hàng xóm Thiệu Kính Đình cũng không tồi, cũng đã gặp em gái của anh ấy, Thiệu Minh Lâm, là một cô gái rất xinh xắn.
Trước đây
Thiệu Minh Lâm công tác ở gần đây, là nhà thiết kế, bình thường đều đến chỗ Thiệu Kính Đình để ăn chực cơm.
Thường xuyên qua lại, bọn họ cũng quen nhau rồi, thỉnh thoảng còn đi shopping dạo phố gì đó.
Mỗi ngày Thiệu Minh Lâm đều oán trách anh trai của cô không chịu tìm người yêu, tuổi cũng không nhỏ nữa, sắp ba mươi đến nơi rồi mà không thấy sốt ruột gì.
Điều kiện của Thầy Kính Đình rất tốt mà, vẫn buồn bã vì không tìm được bạn gái sao?”
“Sao lại không buồn chứ, người nhà em não đều biến to rồi! Anh em không có tiêu chuẩn tìm bạn gái, chỉ hai chữ, hợp lý! Em phải đi tìm một người đầu tròn, đầu nhọn bẹp chút thì cũng không được sao?”
“Nếu như anh ấy đã nói ra một điều kiện cụ thể, cao thấp ập ốm, bằng cấp gì đó, bối cảnh gì đó, em còn tìm được cho anh ấy. Anh ấy nói hợp ý… thì thực sự là khó chết em rồi!”
Bây giờ anh ấy đã hai mươi chín rồi, tìm một người mà ở chung đi chứ, ở đi nửa năm là có thể bàn bạc chuyện cưới hỏi rồi, bây giờ không tìm được, liền đợi biến thành một ông già ba mươi tuổi đi!”
“Không phải là rất tốt sao? Trưởng thành chững chắc, sự nghiệp thành công. Người đàn ông như vậy là kiệp xuất anh tuấn đấy, chắc chắn sẽ có rất nhiều người muốn!”
“Hay là… chị thu nhận ông anh em đi, em thấy quan hệ của chị và anh em cũng rất tốt mà. Chị ngày ngày đều cứ nói với em rắng anh em ưu tú, chắc chắn là tán thưởng rồi đúng không?”
Thiệu Minh Lâm vụng trộm mà nói.