Chương 2110
Trong bộ vest, đôi giày da và chiếc cặp trên tay, trông Thiệu Kính Đình vô cùng lịch sự và nhã nhặn, hình như anh ta đang chuẩn bị đi làm thì phải. Bộ dạng này của anh ta có phần giống với Ôn Mạc Ngôn của trước đây, nếu đeo kính vào thì chắc sẽ giống hơn rất nhiều.
“Chào buổi sáng” Cô ấy chủ động chào hỏi.
“Cô không sao đấy chứ?” Thiệu Kính Đình hỏi bằng giọng quan tâm.
Bạch Thư Hân cười rồi quơ quơ cái chân bị thương của mình: “Tháng năm không được tử tế với tôi lắm thôi chứ không sao đâu, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe lại ngay ấy mà Anh đi làm nhanh đi.”
“Cho cô cái này nè, tôi đang định gõ cửa phòng cô đấy.
Đây là cơm trưa mà tôi làm, vừa ngon vừa bổ dưỡng lại còn sạch sẽ hơn đồ ăn ở bên ngoài nữa. Tôi tự làm một phần nên cố tình làm nhiều hơn một chút để mang sang cho cô.”
“Thế này thì tôi ngại lắm” Sau khi trở về đây, cô ấy không biết là mình đã ăn bao nhiêu đồ ăn của người hàng xóm này nữa.
Bạch Thư Hân ăn từ túi đồ ăn vặt của mấy người thích Thiệu Kính Đình mua cho anh ta đến hoa quả mà anh ta mua, bây giờ anh ta lại còn làm thêm một phần cơm trưa cho cô ấy nữa chứ.
Thiệu Kính Đình đưa tay sờ lên đầu rồi nở nụ cười có phần thật thà, chất phác.
“Không sao đâu mà, tôi chuẩn bị cơm trưa cho mình nên mới nhân tiện làm thêm phần cơm cho một người nữa thôi.
Thể nào một cô gái nhỏ như cô cũng ngại chuyện vào bếp nên sẽ ăn đồ ăn nhanh cho mà xem. Nếu cô thực sự thấy ngại thì lần sau… cô mời tôi ăn cơm cũng được”
“Được đó, vậy thì tôi sẽ không thấy áy náy nữa. Đợi cuối tuần anh được nghị, tôi mời anh nhé”
“Ừ”
Đúng lúc đó cửa phòng mở ra, một người đàn ông để trần nửa người trên còn bên dưới chỉ quấn một cái khăn tắm đột nhiên xuất hiện trước mặt họ. Rõ ràng là anh ta vừa mới tắm xong, còn chưa lau sạch vết nước trên người và tóc thì vẫn còn ướt nguyên.
“Em yêu, em đứng ngoài này nói chuyện với ai thế?” Ôn Mạc Ngôn vừa cười vừa nói.
Sắc mặt của Bạch Thư Hân thay đổi ngay lập tức mà Thiệu Kính Đình thì cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Khuôn mặt của Ôn Mạc Ngôn cũng không còn xa lạ gì với anh ta nữa bởi họ đã từng gặp nhau từ một năm trước rồi, nhưng khi đó thân phận của người đàn ông này là Thiện Ngôn.
Thiệu Kính Đình cũng biết người đàn ông vừa xuất hiện này chính là người thủ vai nam chính trong đoạn tình cảm thất bại của Bạch Thư Hân.
Nhưng…
Không phải Bạch Thư Hân nói là anh ta đã kết hôn và sinh con rồi sao? Tình huống hiện giờ là…
“Chuyện này…” Thiệu Kính Đình vẫn nhìn Bạch Thư Hân bằng ánh mắt kinh ngạc.
“Anh đừng nghe anh ấy nói bậy, tôi… tôi…”
Cô ấy cứ ‘tôi… tôi…” cả nửa ngày nhưng cũng không nói ra được một lí do chính đáng.
Một người đàn ông ăn mặc như thế này lại xuất hiện trong nhà một cô gái độc thân thì quả thực sẽ khiến người ta hiểu lầm. Cô ấy cũng không giải thích rõ ràng mà mặt mũi lại còn đỏ bừng lên, trên mặt tràn ngập vẻ bất lực.