Chương 2142
Thời điểm Thiệu Kính Đình rời đi, trong lòng vô cùng rối rắm. Anh ta rất không muốn thừa nhận những gì Ôn Mạc Ngôn nói là đúng.
Anh ta còn chưa kịp làm gì cả, nên nếu cứ rút lui như thế này thì thật sự đó không phải là việc mà một người đàn ông nên làm.
Cho dù đến cuối cùng anh ta là người bị tổn thương đi chăng nữa, nhưng dù thế nào thì anh ta cũng đã cố gắng hết sức, sẽ không phải hối hận.
Anh ta thật sự muốn xem xem, ba tháng sau, hai người rốt cuộc sẽ trở thành người xa lạ, lúc đó Ôn Mạc Ngôn ngăn cản anh ta như thế nào.
Bạch Thư Hân đến địa điểm đã hẹn trước, đó là một cửa hàng bánh ngọt.
Cố Gia Huy chọn một phần matcha ngàn lớp, chia thành hai phần. Phần nhỏ của Hứa Minh Tâm, phần lớn của anh.
Cô ăn xong phần của mình thì dùng ánh mắt tha thiết mong chờ nhìn vào đ ĩa của Cố Gia Huy.
“Đừng có nghĩ đến nữa. Dạo gần đây em nhân lúc anh bận rộn mà mua chuộc được thím Mai, ăn quá nhiều đồ ngọt. Bây giờ chỉ là cho em nếm thử để đỡ thèm mà thôi, em đừng ảo tưởng nữa”
“Nhưng phần anh cho em cũng quá ít rồi đó, anh thấy không? Em mới ăn có một miếng mà đã hết rồi”
“Em có thể nhìn anh ăn mà”
“Cố Gia Huy, anh xấu tính quá đi à. Hiện tại không phải là em muốn ăn, mà là cục cưng của anh muốn ăn
Nó… Nó đang quậy trong bụng em nè, nó muốn ăn”
Hứa Minh Tâm ưỡn bụng ra, tỏ vẻ là đứa nhỏ muốn ăn.
Cố Gia Huy nghe vậy đưa bàn tay to nhẹ nhàng đặt lên cái bụng hơi tròn trĩnh của cô. Biểu hiện mang thai của cô.
hơi chậm, đến giờ đã năm tháng rồi mà phần bụng vẫn chưa lộ rõ, cả người cô vẫn nhỏ nhắn như thế.
Anh chạm vào đó, đích thật là con đang đạp.
“Con muốn ăn?”
Anh hướng về bụng cô mà hỏi.
“Dạ muốn, dạ muốn. Em trả lời thay cho cục cưng”
“Sau khi sinh xong em muốn làm người béo phì à?”
Cố Gia Huy u ám nói.
Những lời này… dường như có phép thuật. Ngay khi vừa thốt ra, bụng cô yên tĩnh lại trong nháy mắt.
Một lúc lâu sau cũng không thấy có chuyển động gì tiếp theo, như thể đứa bé đã bị dọa cho sợ hãi.
Hứa Minh Tâm bị động tác phá rối này làm cho ngớ ra. Não.
của thai nhi bốn tháng gần như đã phát triển rồi, nhưng không ngờ nó còn chưa sinh ra mà đã có thể hiểu được lời nói của Cố Gia Huy. Vậy sau này ra đời rồi chẳng phải nó sẽ rất sợ bố nó hay sao?
Tính cách này… thật ra rất giống cô, quả nhiên là con ruột có khác.
“Bây giờ chắc là nó không muốn ăn”
Anh rút tay về, thản nhiên mà nói.
“Cố Gia Huy, anh như vậy… có thể dọa cục cưng ngốc luôn không?”