Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 326


trước sau

Chương 326

Đối với chuyện lúc đó, giờ Hứa Minh Tâm vẫn còn canh cánh trong lòng, cho đến tận bây giờ cũng không thể nào hiểu nổi.

Cô vì nghe thế thì trừng lớn mắt, kinh ngạc đến mức cắm cũng sắp rơi xuống đất tới nơi.

Không phải thế chứ!

Anh ba cô thật sự có bệnh không tiện nói ra sao?

“Người bạn đó của tôi, thật ra cô ấy đã nhìn thấu rồi, nhưng lại ngại nói cho chàng trai đó biết thôi, cô ấy cảm thấy chuyện này đả kích người ta quá.”

“Vậy sao cô ấy còn không chịu rời khỏi người đó đi!”

“Bởi vì bọn họ thật lòng yêu thương lẫn nhau!”

Hứa Minh Tâm trả lời vô cùng dứt khoát, Cố Yên nhịn không được mà cảm thấy ấm áp trong lòng.

Cô ấy thật sự rất lo lắng, sợ Cố Gia Huy sẽ không tìm được người tốt, tuổi tác của hai người cách nhau lớn như vậy, chỉ sợ là không thể ở bên nhau tốt đẹp được.

Nhưng bây giờ xem ra là cô ấy đã lo lắng thừa rồi, có thích một người hay không cô cũng có thể nhận ra được.

Khi Hứa Minh Tâm nhắc tới Cố Gia Huy thì trong mắt đều là ánh sáng lấp lánh.

“Cậu nói xem có cách nào chữa khỏi không?” Hứa Minh Tâm mong chờ nhìn Cố Yên.

“Bạn của cậu đã từng nghĩ đến việc nếu như không thể chữa khỏi thì phải làm sao chưa?”

“Cũng không có cách nào, cứ sống với nhau như thế cả đời thôi. Nếu không có con thì đi cô nhi viện nhận một đứa về nuôi là được rồi.”

“Bạn của cậu suy nghĩ cũng đơn giản thật đó.”

“Đơn giản một chút không tốt sao?” Hứa Minh Tâm nghiêng đầu khó hiểu hỏi.

“Rất tốt là đằng khác, con người nên suy nghĩ đơn giản một chút, nghĩ phức tạp quá chỉ tổ làm mệt người mệt mình mà thôi. Tính huống của cậu tôi đã biết rồi, nhưng mà bây giờ tôi vẫn chưa tìm ra cách gì thích hợp hết, sau khi quay về

tôi bàn làm việc, thần thần bí bí mà nói: “Anh ba, anh không cứng được sao?” Khụ khu…

Cố Gia Huy xém chút nữa là bị chính nước miếng của mình sặc chết.

“Em lại nghe ai nói nữa thế hả? Đúng là nói nhăng nói cuội!”

“Là Hứa Minh Tâm chính miệng nói cho em biết, cô ấy còn không dám nói đó chính là bệnh tình của anh nữa, cô ấy chỉ nói là chuyện của bạn mình. Nhưng mà em dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được người mà cô ấy nói chính là anh. Anh và cô ấy chung chăn chung gối bao lâu rồi nhưng vẫn chưa hề xảy ra chuyện gì khác sao? Anh bị người khác bỏ thuốc, thà rằng tự mình giải quyết cũng không muốn để cho cô ấy giúp đỡ?”

“Anh, em muốn hỏi anh một câu, anh bị bệnh này bao nhiêu năm rồi?”

“Em cút qua một bên đi, anh rất là khỏe mạnh, hoàn toàn không mắc bệnh gì khó nói cả.

Mặt mày Cố Gia Huy đen thui, tính tình cũng táo bạo hẳn lên.

Năm lần bảy lượt bị người khác nghi ngờ năng lực của mình, ai là đàn ông thì cũng sẽ không vui vẻ nổi.

“Thật sao? Chúng ta là người nhà với nhau cả, anh cũng đừng lừa gạt em làm gì! Tốt xấu gì thì em cũng là bác sĩ mà, dù sao thì em cũng có thể giúp anh được chứ.”

“Anh có cắn phải gạt em không? Anh thật sự rất khỏe mạnh, chỉ là tuổi của cô ấy vẫn còn nhỏ, bây giờ còn quá sớm mà thôi.”

“Anh, vậy là anh chưa từng nghĩ tới một vấn để này rồi. Con gái đặc biệt coi trong lần đầu tiên của mình, đổi với người đàn ông đấu tiên của mình cô ấy cũng sẽ có tình cảm rất sâu đậm!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện