Chương 331
Không có bệnh..
Không có bệnh thì tại sao anh lại không chạm vào co?
Lần trước bị ông cụ bỏ thuốc, anh ấy đã khó chịu khó nhịn như thế roi nhưng vẫn khắc chế bản thân.
Tại sao lại như thế chứ?
Hửa Minh Tâm suy nghĩ trăm mối mà vẫn không hiểu được, cô cứ thẫn thờ nhìn chằm chằm cánh cửa thùy tinh đang đóng chặt.
Thật lâu sau thi hình bóng anh mới xuất hiện lần nữa, chống lại ánh mắt nghi ngờ khó hiểu của Hứa Trúc nh.
Đôi con người trong suốt không chứa bất kì một chút tạp chất nào, anh cũng không nỡ để đôi mắt xinh đẹp như vậy nhuốm phải bụi bặm thế gian.
“Em còn chưa hiểu sao?”
Anh bất đắc dĩ mà hỏi một câu.
Hứa Minh Tâm lắc đầu nguầy nguậy, biểu tình vô tội.
“Yên nói anh là một người bình thường, căn bản là không bị bệnh gì cả. Nhưng mà nếu như khôngcó bệnh… không có bệnh thì sao lại…”
“Sao lại không ăn sạch em hà?” Cố Gia Huy giúp cô nói nốt nửa câu sau.
Hứa Minh Tâm gật gật đầu, bộ dáng giống như một đứa bé ngoan khiêm tốn nghe người lớn chi dạy, kiên nhẫn chờ đợi giáo viên giải đáp thắc mắc.
Cố Gia Huy tức giận cốc đầu cô, cô bị đau nên cơ thể cũng co rụt về phía sau.
“Anh… sao anh lại đánh em?”
Hứa Minh Tâm vô cùng đáng thương ôm đầu mình, cô bị bắn thật sự rất đau, rõ ràng là anh đã tăng thêm lực tay.
Đầu cô cũng phải sưng đò lên thành một cục rồi!
“Bởi vì em quá ngốc!”
“Vậy mà anh còn muốn đánh em thế này nữa, chẳng phải là em sẽ càng ngốc
“Đạo lý đơn giản như thế mà em cũng không hiểu được sao? Anh không muốn khi em vẫn còn nhỏ như vây mà đã ‘muốn’ em. Em vẫn còn chưa tốt nghiệp, em vẫn chưa được nhìn thấy thế giới muôn màu muôn vẻ ngoài kia, anh sợ sau khi anh với em xảy ra quan hệ rối thì sau này em sẽ hối hận. Nếu bây giờ anh vẫn chưa thể mặc áo cưới lên cho em thì anh tuyệt đối cũng sẽkhông cời quần áo của em, em đã hiểu chưa?”
Hữa Minh Tâm nghe thấy anh nói thế thi trong lòng hơi chấn động.
Anh sợ sau này cô sẽ hối hận, anh còn muốn để cho cô có cơ hội lựa chọn người tốt hơn. Bây giờ anh không thể mặc áo cưới lên cho cô thì cũng tuyệt đối không cởi quần áo của cô ra.
Nếu như là người đàn ông khác, có lẽ vĩnh viễn họ cũng sẽ không nghĩ như thế này.
“Cố Gia Huy.. anh làm như thế là… sao em lại cảm thấy anh rất ngốc thế này? Lỡ như… lỡ như sau này thật sự em không lựa chọn ở bên cạnh anh nữa, vậy anh phải làm sao đây?”
“Vây thì anh hy vọng em có thể dành lần đầu tiền của mình cho người đàn ông mà mình yêu nhất, dù người đó không phải là anh cũng không sao.”
Khi Cố Gia Huy nói ra những lời này thì trái tim anh cũng co rút đau đớn.
“Đương nhiên anh sẽ không để cho loại tình huống như thế xảy ra, vĩnh viễn cũng sẽ không.”