Chương 418
“Em. em thi kém như vậy mà vẫn được quà sao?” Hứa Minh Tâm chỉ vào mũi mình, cảm thấy chắc chắn mình đang nằm mơ rồi.
Cô nhìn Cố Gia Huy gật đầu khẳng định, cũng không giống giả tạo chút nào.
Đây là sự yên bình trước bão sao? Hay là Cố Gia Huy ăn chảo đá bát, cảm thấy cô khó mà đẽo gọt được, nên không quản cô nữa?
Món quà này, có nên nhận hay không đây?
“Không muốn mở ra sao?” Cố Gia Huy nhưởng mày hỏi.
Hứa Minh Tâm gật đấu.
“Lẽ nào em muốn anh giúp em mờ ra? Động tác nhanh chóng lên!”
Giọng điệu của Cố Gia Huy có chút nghiêm khắc, Hứa Minh Tâm vội vàng mở quà ra.
Lần trước anh tặng giày cao gót, vậy lần này thì sao?
Một chiếc hộp dài dài, có thể đựng cái gì…Cái gì?
Để luyện tập?
Hứa Minh Tâm trừng to mắt, nhìn thứ đó bên trong chiếc hộp, không dám tin vào nó. Cô dụi dụi mắt, chi sợ bản thân bị sinh ra ảo giác nên nhìn nhầm.
Sao lại có thể là thứ này?
“Đây… đây là tặng cho em sao?”
“Nếu em thi tốt, trời nam đất bắc, kỳ trấn di bảo gì cũng đều cho em lựa chọn. Nếu em thi không tốt, thì em phải ở nhà luyện tập cho anh, năm nay em đừng hàng qua dễ dàng. đã xem xét lại vấn đề của mình, não chúng ta cầu tạo không giống nhau, phương pháp giảng dạy trực tiếp nhanh chóng của anh chỉ làm em hiểu bề mặt, một để bài y như vậy nhưng đổi cách thức đi là em sẽ hiểu ngay thôi.”
“Anh không hiểu nổi, đổi cách thức không phải vẫn là để như vậy sao? Sao em lại không
“Anh đánh giá em quá cao rồi, anh đã tìm ra người có năng lực tương đương anh đến dạy em, như vậy tốc độ sẽ chậm hơn, em mới thực sự hiểu bài. Ki nghi đông này, em phải ngoan ngoãn luyện để cho anh, bài tập làm không xong thì không được ra khỏi cửa, rõchưa?
Hứa Minh Tâm nghe xong câu này, khóc không ra nước mắt.
Không muốn đâu! Cô đã lên đại học rối, đâu phải tiểu học lớp năm nữa đâu.
Sao lại có cả bài tập nghi đồng thế?
“Chú ba… yêu cầu của anh có quá tàn nhẫn không? Để em luyện để cả một kì nghi đông… đau khổ quả, khó khăn lắm em mới được nghi mà!”
Cô bắt lấy tay áo của Cố Gia Huy, cẩn thận lắc lắc, muốn được anh thương hại.
Cố Gia Huy nhắm mắt lại, không muốn nhìn ảnh mắt vô tội ngập nước của cô nữa.
Quả nhiên, không nhìn một cái, tổn thương cũng nhỏ hẳn đi.
“Đừng nói với anh những điểu này, anh không mềm lòng đâu. Nếu anh còn dung túng em, lần sau anh không có mặt mũi nào đến trường em nữa.”
Có một loại gọi là con trong nhà không phấn đấu, mặt mũi anh sẽ mất sạch.
Nếu Hứa Minh Tâm thi tốt, bây giờ anh đã kéo cô đi khoe khoang rồi.
Nếu gặp phải người quen, sẽ khen thưởng Hứa Minh Tâm thi rất tốt.
Nhưng bây giờ… anh hận không thể giấu Hứa Minh Tâm vào trong nhà, khi nào thông não rói mới lại thả ra.