Chương 460
Ban đêm Hứa Minh Tâm cảm thấy có chút bất ổn, cô sợ sau khi tìm được thì câu trả lời vẫn giống như trước.
Bà ấy vì tiền mà bỏ rơi mình.
Cô rúc vào lòng Cố Gia Huy, anh sờ đầu cô: “Không ngủ được sao?”
“Em cũng không biết có nên tìm bà ấy hay không, nếu bà ấy đã không muốn em, bây giờ đi tìm bà thì do em tự chuốc khổ phải không?”
“Em cũng không muốn nhận lại bà ấy, em chỉ muốn hỏi lý do. Em sinh ra bộ dạng xấu xí đáng ghét hay là do em ăn nhiều quá khiến bà ấy nuôi không nổi, nên mới vứt bỏ em, còn dùng em để uy hiếp bố.”
“Em chỉ biết bà ấy họ Kỷ còn lại chuyện gì cũng không biết. Bà ấy trông như thế nào, làm công việc gì em cũng không biết. Em chỉ là một sự vô ý không ai mong muốn, nếu không phải bị mẹ uy hiếp chắc bố em cũng chẳng giữ lại em làm gì.”
Giọng nói của Hứa Minh Tâm có chút buồn rầu, tâm tình rất xấu.
Cố Gia Huy nghe vậy bèn sờ đầu cô: “Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, trong mắt anh thì em là tốt nhất. Em là một viên ngọc quý, chỉ là tạm thời vẫn chưa được gọt dũa thôi.” “Không đúng, em là Thiên Lý mã, còn anh là Bá Nhạc, chỉ có anh mới nhìn ra em là vật quý trên đời.”
“Nói vậy cũng đúng, đừng suy nghĩ lung tung nữa, ngày mai anh ở cạnh em, làm chỗ dựa cho em”
“Ừm, có anh ở đây chuyện gì em cũng không sợ nữa.”
Lúc này Hứa Minh Tâm cảm thấy an tâm hơn nhiều, vùi vào ngực anh mà ngủ say.
Chờ sau khi cô ngủ say, Cố Gia Huy đứng dậy đi tới ban công gọi điện thoại cho Khương Tuấn, bảo anh ta điều tra chuyện mẹ ruột của Hứa Minh Tâm ngay trong đêm.
Nửa tiếng sau, Khương Tuấn gọi điện báo lại đã tra được toàn bộ.
Mẹ của Hứa Minh Tâm trước kia vốn là người mẫu, vì vẫn luôn giữ mình không
Cuối cùng bị quản lý công ty đóng băng các hoạt động mới thông suốt mà đồng ý nghe theo.
Mà người đầu tiên chính là Hứa Văn Mạnh, cũng có luôn Hứa Minh Tâm.
Nhưng Hứa Văn Mạnh cũng không thực hiện lời hứa ban đầu giúp bà một bước lên mây mà lại trở mặt bội tình bạc nghĩa.
Sau khi bà phát hiện mình có Hứa Minh Tâm thì cũng không chịu phá thai, sinh xong liền cầm tiền rời đi.
Lúc này bà hoàn toàn rời khỏi giới giải trí, đến một thị trấn nhỏ sống một cuộc sống bình thường.
Bởi vì bà chỉ là một người mẫu nhỏ không có mấy người biết đến nên cũng không có ai nhận ra.
Hiện tại đã lập gia đình, có một cặp con gái. Con bà kém Hứa Minh Tâm cũng gần hai tuổi, hiện giờ sống cũng rất tốt.
Nếu để Hứa Minh Tâm biết quả thật là mẹ cô bỏ rơi cô, lại còn có đứa con của riêng mình.
Cô sẽ đau lòng biết bao nhiêu?
Cố Gia Huy nghĩ tới đây cũng có thể đoán ra được dáng vẻ thất vọng đau buồn của Hứa Minh Tâm.
“Khương Tuấn, cậu giúp tôi làm thêm một chuyện nữa.”
Cố Gia Huy lạnh nhạt dặn dò.
Hôm sau, bọn họ lên đường. Cố Gia Huy không lái xe tới, anh vốn định mua thêm một chiếc trên đường nhưng cuối cùng bị Hứa Minh Tâm ngăn cản.
Thật là xa xỉ, đúng là đám phá gia chi tử: “Em đã dùng di động tìm trước rồi, nơi này mỗi ngày đều có xe khách đường dài đi đến trấn, mất khoảng sáu giờ là tới. Anh bỏ tiền mua làm cũng không phải tự anh lái sao? Chúng ta ngồi không còn có thể tranh thủ nghỉ ngơi, nửa đường lại có điểm dừng chân, so với tự mình lái xe tốt hơn biết bao nhiêu.”