Chương 923
Nhưng anh ta cũng rất thông minh, anh ta chưa chắc là đối thủ của Bạch Thư Hân, nếu bây giờ miễn cưỡng có lẽ sẽ gặp tác dụng ngược, khó khăn lắm anh ta mới được ra ngoài nên phải cảm nhận chút cảm giác yêu đương chứ, để cô biết anh ta và tên phế vật kia hoàn toàn không giống nhau!
Ôn Mạc Ngôn trở về phòng của mình, thấy không gian sạch sẽ ngăn nấp, bất giác anh ta nở ra một nụ cười khinh bỉ.
Anh ta thay đôi giày và nhìn ngắm xung quanh, sau đó đi vào phòng ngủ, thấy trong tủ quần áo toàn là áo sơ mi trắng, áo vest, giày da, thật là hết thuốc chữa mà.
“Phế vật đúng là phế vật, đến bản thân mình cũng không biết chăm sóc, mỗi ngày cứ mặc những bộ quần áo cứng nhắc như thế, làm thế nào mà có người thích chứ?”
“Từ nay về sau, tôi sẽ thay thế anh, hưởng thụ những giây phút tươi đẹp của anh.”
Anh ta trực tiếp ném hết những thứ trong đó và ra ngoài chọn quần áo và vật dụng cá nhân.
Ngày hôm sau, Bạch Thư Hân vẫn đến công ty đi làm, nào ngờ Cố Gia Huy lại gọi cô đến phòng làm việc, anh hy vọng cô có thể giúp đỡ chăm sóc cho Ôn Mạc Ngôn.
Nhân cách này mặc dù không có ý hại người nhưng anh cũng lo lắng Ôn Mạc Ngôn sẽ làm ra chuyện gì đó quá đáng, lúc đó sẽ khó nói chuyện với Ôn Thanh Vân.
Bạch Thư Hân gật gật đầu, thật ra thì Cố Gia Huy không nói, bản thân cô cũng sẽ tự ngấm ngầm để ý.
Dù sao thì…Ôn Mạc Ngôn xảy ra chuyện thế này cũng có chút liên quan đến cô.
Trong đầu cô vẫn còn văng vẳng lời nói của anh ta, nếu không phải lúc anh ta lái xe nghĩ tới mình bị phân tâm thì anh ta đã có thể tránh được vụ tai nạn giao thông này rồi.
Cô cảm thấy tự trách nên tự nhiên sẽ có cái
Cô rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, trên đường đi cô cứ thấy lòng nặng trĩu.
Quay về bộ phận kế toán, cô phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ.
Cô đến vị trí làm việc của mình, nào ngờ trên bàn đã để sẵn một phần thức ăn sáng bổ dưỡng và một bó hoa hồng.
“Là ai làm thế?”
“Ôn Mạc Ngôn ở bộ phận tổ chức kế bên đấy! Hôm nay anh ta giống như biến thành một con người khác vậy, ăn mặc trông rất điển trai, rất hợp với mốt Hàn Quốc.”
“Bạch Thư Hân, cô không phải nói không có quan hệ gì với anh ấy sao? Không quan hệ gì mà người ta lại mua thức ăn sáng cho cô, lại còn tặng hoa hồng cho cô nữa?”
“Hoa hồng đỏ đó, đây là sự tượng trưng cho tình yêu đấy!”
Những người đồng nghiệp nháo nhào cả lên.
Đầu Bạch Thư Hân bỗng chốc to ra, cô cứ ngỡ Ôn Mạc Ngôn chỉ là nói đùa thôi, nào ngờ anh ta lại làm thật.
Nếu cô nhận những thứ này, chẳng phải đang dây dưa không rõ với anh ta sao? Anh ta không phải là Ôn Mạc Ngôn trước kia, càng không thể xảy ra mối quan hệ tình cảm với cô?
Cô ôm lấy bó hoa hồng và trực tiếp đi đến bộ phận tổ chức kế bên.
Ôn Mạc Ngôn đang ngồi ở bàn làm việc, anh ta xoay xoay cây bút và đang xem tài liệu.
Đôi chân vắt chéo lại, trông rất thon dài.
Tay áo xắn lên để lộ cổ tay gân guốc, phía trên còn đeo cái đồng hồ đầy phong cách nữa.
Cây bút nhẹ nhàng chuyển động, ngón tay thon dài càng khiến cây bút trở nên sang trọng lên vài phần.
Đầu tóc được hớt qua nên trông càng thoải mái sạch sẽ.