Chương 946
Anh và Hứa Minh Tâm cảm thấy rất vui mừng khi lần đầu tiên ánh mắt của hai người nhìn nhau, bọn họ không cảm thấy chán trong một khoảng thời gian dài, anh nghĩ, đời này không có ai có thể thay thế cô được.
Cô luôn là người duy nhất, có cô nên mới có chú ba Cổ bây giờ, có chú ba Cổ bằng xương bằng thịt.
Hứa Minh Tâm trở về sau khi đi mua sắm xong, đúng lúc cô thấy khóe miệng của Cố Gia Huy đang mỉm cười, cô tò mò không nhịn được hỏi: “Anh đang cười cái gì vậy?”
“Nghĩ đến em, cho nên anh không nhịn được mỉm cười.”
Cố Gia Huy ôn nhu nhìn cô, trong mắt anh tràn đầy sự lưu luyến của tình yêu và sự cưng chiều đối với cô. Anh thẳng thắn như vậy làm cho khuôn mặt của Hứa Minh Tâm đỏ lên, cô cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng. “Có ma mới tin lời anh nói, em đi mua bánh áp chảo về, vừa mới làm nên nó vẫn còn nóng, anh ăn thử một miếng đi.”
Cô để hộp thức ăn xuống, tự nhéo lỗ tai mình, trông hình dạng bây giờ của cô trông đáng yêu kinh khủng.
Bàn tay to của anh trực tiếp kéo cô vào trong ngực mình, nhưng anh không ngờ lúc này cửa phòng làm việc lại bị đẩy ra. “Tổng giám đốc, buổi chiều có một cuộc hop…”
Giám đốc Triệu vừa bước vào, thì thấy hai người đang thắm thiết ôm nhau ngồi chung một chỗ, khuôn mặt già nua của ông ta cũng đỏ bừng vì xấu hổ. “Tổng giám đốc Trung, bây giờ đang trong giờ làm việc… Giám đốc Triệu là người nghiêm khắc, nên ông ta không nhịn được nhắc nhở anh một câu.
Trong nháy mắt Hứa Minh Tâm cảm thấy không thoải mái, cô vội vàng nhảy xuống nói: “Tôi…Chẳng qua tôi đến đây đưa cơm cho anh ấy thôi, tí nữa tôi sẽ đi.”
“Không cần, em cứ ở đây với anh, có em ở đây sẽ giúp anh nâng cao được hiệu quả làm việc. Giám đốc Triệu, ông còn thắc mắc gì nữa không?”
“Không… Không hợp quy tắc.” Giám đốc Triệu nói lắp bắp, ông ta liều mạng nói ra. “Vợ tôi đến đây kiểm tra công việc của tôi, thì có chuyện gì không hợp quy tắc? Theo như tôi biết, thì chỉ cần giám đốc Triệu
Cố Gia Huy thể hiện đầy đủ ý nghĩa của việc như thế nào được gọi là chiều vợ hết chỗ nói.
Kể cả miệng lưỡi của ông ta có độc như thế nào, thì anh cũng không quan tâm chuyện đó.
Cố Gia Huy vẫn luôn truyền đạt một ý nghĩa qua câu nói và hành động của mình.
Vợ tôi là lớn nhất, tôi là thứ hai! “A!”
Trong nháy mắt giám đốc Triệu không mở miệng nói được câu nào cả. “Tôi sẽ đến đúng giờ trong cuộc họp buổi chiều ngày hôm nay, nếu không còn việc gì báo cáo thì ông đi xuống trước đi, đừng quấy rầy công việc của chúng tôi. Nhân tiện ông nói với mọi người bên ngoài là, đừng đi vào phòng làm việc mà chưa có sự cho phép của tôi!”
Nếu lại có người đến đây mấy lần nữa, thì cô vợ bé bỏng của anh sẽ bị dọa sợ hãi bỏ đi mất. “Da da da.”
Giám đốc Triệu gật đầu liên tục, rồi ông ta xoay người rời đi.
Nếu không phải do ông ta biết Cố Gia Huy tài giỏi hơn người khác, trong mấy ngày ngắn ngủi, mà anh đã có thể điều chỉnh Cố thị lại một cách gọn gàng, nhất định ông ta phải vỗ bàn.
Ông ta nhịn không được đến phần nàn với Cố Gia Bảo.
Cố Gia Bảo nói qua điện thoại: “Để xem chiều nay nó làm việc hiệu quả như thế nào đã, người con dâu này của tôi không bình thường đâu, con trai tôi không nghe lời nói của ông này, nó chỉ nghe theo lời vợ nó nói thôi! Có vợ thằng nhóc đó ở đấy, thì chắc chắn hiệu suất làm việc sẽ tăng gấp đôi.”
“Nhưng với tư cách là tổng giám đốc thì cậu ấy không thể tùy tiện dẫn người nhà đến đây, nếu như tài liệu mật nào của công ty bị rò rỉ… Vậy thì chúng ta phải làm sao? Hơn nữa làm thế nào mọi người trong công ty tin tưởng việc này?”