Trong khi suy nghĩ thì đã đến biệt thự rồi.
Bảo Quốc dừng xe, không vội khóa cửa mà quay đầu nhìn cô:
" Cô Thư Nhiễm, ban nãy nói cái gì, cô có thể coi như chưa từng nghe thấy không? "
“ Có thể ”
Thư Nhiễm gật đầu.
Cô không có cách nào từ chối, mỗi người ở bên cạnh Chí Thần cô đều không thể đắc tội.
“ Vậy thì cảm ơn cô.
”
Bảo Quốc mỉm cười nói với cô, rồi mở khóa cửa xe.
Cô mím môi không nói gì nữa, xuống xe đi về phía biệt thự, dáng người nhỏ nhắn gầy gầy làm cho người ta đau lòng.
Cô thực sự có thể giả vờ không nghe thấy gì sao?
Cười tự giễu, Thư Nhiễm khịt mũi, trong lòng tự hiểu được là không thể.
Lời nói vừa rồi của Bảo Quốc, từng chữ từng chữ đều đánh vào chỗ đau trong nội tâm của cô.
Cho đến tận bây giờ, cô chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện làm tình nhân cho người khác, nếu để mẹ cô biết chuyện thì sẽ buồn biết bao nhiêu đây.
Mẹ cô lúc còn sống ghét nhất những loại phụ nữ làm kẻ thứ ba.
Nếu mẹ mà biết con gái mình trở thành tình nhân, chỉ sợ rằng ở dưới đấy bà sẽ không yên.
Nhìn thấy cô vào cửa biệt thự, Bảo Quốc nâng cửa xe lên, lấy điện thoại di động ra gọi cho Chí Thần:
" Giám đốc, tôi đã đưa cô Thư Nhiễm về rồi.
"
’ Ừ ’ một tiếng, Chí Thần xoay chiếc bút máy trong tay, đôi mắt thâm thúy giống như một cái hồ sâu lạnh lẽo khiến người ta không thể thấy rõ được tâm tính của anh:
" Cậu sắp xếp hai người, đem Trầm Anh đến đây cho tôi.
"
“ Tôi đã biết.
”
Bảo Quốc gật đầu đồng ý.
Kết thúc cuộc gọi, Chí Thần để lại điện thoại di động và tiếp tục xử lý công việc của mình.
Tô Hồng Yên đang yên lặng ngồi trên sô pha uống cà phê, nhìn sang, đột nhiên nói:
" Chí Thần, anh kêu Bảo Quốc đưa cô hai Trâm Anh tới là vì những chuyện mà anh nghe được trong nhà hàng sao? "
“ Ừ ”
Anh đáp mà không ngẩng đầu lên.
Tô Hồng Yên khịt mũi, ôm tay rùng mình:
" Lại nói, cái cô hai Trâm Anh này thực sự làm cho em ngạc nhiên.
Em không ngờ cô ta lại độc ác như thế.
Ngay cả các chị và mẹ của mình mà cũng tính kế cho được, nghĩ đến việc nghe được ở trong nhà hàng cả người em đều phát run ”.
“ Có một số người không có trái tim! ”
Chí Thần ngừng viết, nói đầy ý vị.
Cũng giống như người phụ nữ Thư Nhiễm kia, chính là đồ vô tâm.
Bốn năm trước, anh đối xử với cô bằng cả tấm lòng chân thành, còn cô đối xử với anh như thế nào? Đem trái tim của anh ném xuống đất, dẫm cho nát bét không nói, chưa kể còn chế nhạo dữ dội.
" Anh nói đúng.
Trên đời này, có một số người không chỉ vô tâm mà ngay cả năng lực phân biệt cũng không có.
"
Tô Hồng Yên nhấp một ngụm cà phê nhìn về phía anh, trong lòng tràn đầy u oán.
Chí Thần ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của cô:
" Ý em là gì? "
“ Không có chuyện gì, có nói thì anh cũng không hiểu.
”
Tô Hồng Yên nhếch miệng không giải thích.
Chí Thần không phải người tò mò, cô không chịu nói, anh cũng không hỏi.
Chỉ là trong lòng có chút kỳ quái, cảm thấy những gì cô nói đều là ám chỉ anh.
“ À đúng rồi Chí Thần? ”
Tô Hồng Yên đột nhiên nhớ tới cái gì đó, đặt ly cà phê trên tay xuống:
“ Ngày hôm qua bác trai có gọi điện thoại cho em.
"
“ Ông ấy tìm em làm gì? ”
Chí Thần nheo mắt lại, một cỗ lạnh nhạt tỏa ra từ cơ thể anh.
Tô Hồng Yên đứng dậy, đi đến phía sau bóp bóp vai anh:
" Thì cũng vẫn là việc đã nói ở bữa tiệc trước, hỏi em xem em có ý kiến gì về việc đính hôn với anh không, nhưng anh cứ yên tâm, em cự tuyệt, em biết anh không thích sự sắp xếp của bác trai.
”
Nghe vậy, khí lạnh trên người của Chí Thần tản đi rất nhiều, anh nhìn nghiêng về bàn tay trên vai mình:
" Vậy thì em đã nghĩ đến việc mình đính hôn với ai chưa? "
“ Cái này, à thì vẫn chưa có ”.
Tô Hồng Yên cụp mắt xuống, che đi vẻ thấp thỏm trong mắt, cười khổ đáp:
“ Anh cũng biết tình huống gia đình em rồi đấy, hôn nhân của em đều là do bố mẹ sắp xếp cả, căn bản em không thể tự làm chủ được.
Chờ về sau gặp một người đàn ông miễn cưỡng xứng đối với em thì kết thông gia là được.
”
“ Em cam tâm sao? ”
Chí Thần nhướng mày.
Tô Hồng Yên khịt mũi:
" Tất nhiên là không, nhưng em có thể làm gì đây? Sau bữa tiệc lần trước mẹ em đã muốn chọn cho em người kết hôn luôn rồi, hai ngày nay giống như đã chọn trúng, nghe nói là con trai trưởng nhà họ Khương của Hồ Bắc, ở bên kia nhà họ Khương cũng có ý, hẹn một thời gian sau sẽ gặp mặt.
Vậy mà lại là cái thằng ăn chơi trác táng kia! "
Chí Thần sa sầm mặt mày:
" Bác gái chọn người như thế nào vậy? ”
" Không còn cách nào khác, ai đã bảo nhà họ Khương lại là nhà giàu cơ chứ, so với nhà họ Hà của anh cũng không thua kém lắm.
Nhà họ Tô của em cần phải kết thông gia với những gia đình