Nhưng rất nhanh đã biến mất , sau đó anh ta đeo ống nghe đứng lên :
" Anh sẽ tự mình tìm hiểu tình huống vết thương của em trước , sau đó mới có thể sắp xếp trị liệu được "
" Được , làm phiền anh rồi "
Thư Nhiễm nằm ngửa ra ghế , vén đồng phục bệnh nhân lên.
Cận Phong lấy găng tay y tế từ túi áo bác sĩ ra rồi mang vào , anh ta nhẹ nhàng nhấn quanh miệng vết thương trên bụng của cô , cô đau đến hít sâu một hơi .
" Đau lắm à ? "
Anh ta dừng tay lại rồi nhìn cô.
Thư Nhiễm mỉm cười :
" Vẫn ổn.
"
So với cuộc phẫu thuật thay tim lần trước thì chút đau đớn này chẳng đáng là gì cả .
" Vết thương mới nên đau là bình thường.
Nhịn một chút là được , qua mấy ngày sẽ không đau nữa.
"
Cận Phong vừa nói vừa viết cái gì đó vào hồ sơ bệnh nhân , sau đó lại làm như vô ý hỏi :
" Người vừa nãy đi ra khỏi phòng bệnh là Chí Thần đúng không ?"
Động tác sửa sang quần áo của cô hơi khựng lại , cô nói với một giọng rất nhỏ :
" Là anh ấy ."
Cô không cảm thấy bất ngờ khi Cận Phong biết Chí Thần.
Lúc Cận Phong vẫn còn là bác sĩ tâm lý của Thư Nhiễm thì anh ta đã nhìn thấy ảnh của Chí Thần trong điện thoại của cô , và anh ta cũng biết tình cảm rối rắm giữa cô và Chí Thần .
Cận Phong vỗ vỗ những hạt bụi không hề tồn tại trên áo khoác trắng , nhìn Thư Nhiễm với vẻ xa xăm , mắt kính lại phản chiếu ánh sáng :
" Bây giờ thái độ của anh ta với em như thế nào ?"
Thư Nhiễm nhớ lại những lúc cô nhìn thấy Chí Thần thì nhận ra rằng thái độ của anh đối với cô chỉ có mấy loại quay vòng mà thôi.
Chán ghét , lạnh lùng , hận thù !
" Bây giờ em trong mắt anh ấy chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
"
Cô tự giễu cười một tiếng , cô nhìn về cửa sổ với ánh mắt chua xót :
" Bây giờ Trần Chí Thần không phải là tên của anh ấy nữa rồi , tên thật của anh ấy là Hà Chí Thần , là chủ tịch của tập đoàn Chí Phát.
"
Cô nói ra rồi lại cảm thấy rất nực cười , bạn trai yêu nhau lâu như thế nhưng chia tay bốn năm cô mới biết được thân phận thật của anh .
" Hà Vĩnh Hải ...!"
Cận Phong lẩm nhẩm cái tên này rồi nhếch khoé miệng đâu :
" Tính ra cậu ta cũng cùng họ Hà với anh đấy chứ? Đúng là có duyên mà!"
"Đúng ha..."
Cận Phong cười rất ấm áp , nhưng nụ cười này của anh ta chẳng phải thật lòng.
Anh ta nâng tay lên nhìn đồng hồ rồi đột ngột đứng dậy nói :
" Thư Nhiễm , em về nghỉ ngơi trước đi , thủ tục về nước của anh còn một vài chuyện chưa xong , tối nay anh lại tới.
"
Lúc trước khi Cận Phong ở nước ngoài thì cũng gọi cô là Thư Nhiễm nên cô không cảm thấy khó chịu , cô gật đầu đáp :
" Vâng , anh cứ đi đi.
"
" À đúng rồi , cho em cái này ! "
Không biết Cận Phong lấy đâu ra một viên kẹo sữa , đặt vào lòng bàn tay của cô .
Cô cầm lấy viên kẹo sữa dở khóc dở cười :
" Anh vẫn còn mang theo kẹo sữa cơ à ? "
Lúc Cận Phong trị liệu tâm lý cho cô thì mỗi ngày anh ta sẽ có cô một viên kẹo đường , như đang dỗ dành con nít vậy .
" Đúng thế , cho dù em không còn ở bên cạnh anh nhưng mỗi ngày anh vẫn sẽ để dành cho em một viên kẹo sữa trong túi.
"
Hà Cận Phong nói xong lại đưa tay xoa đầu cô rồi đi.
Cô lại vì những lời của anh ta mà sững sờ , viên kẹo sữa trong lòng bàn tay cũng trở nên nóng bỏng.
Ý của anh ta chính là thứ cô đang nghĩ đấy à ?
" Cô chủ , cô đang suy nghĩ gì thế ? "
Chẳng biết lão Dương về lúc nào , ông trông thấy cô đang ngẩn người thì đưa tay quơ quơ trước mặt cô.
Cô tỉnh táo lại , cô cất viên kẹo sữa trong tay xuống dưới gối , tạm thời không nghĩ về chuyện này nữa.
Cô nói :
" Chỉ suy nghĩ mấy chuyện linh tinh mà thôi.
Chú Dương , chỗ thư ký Diêm sắp xếp ra sao rồi ? "
" Những nhân viên bị đuổi đã tìm về được hơn phân nửa , đường dây sản xuất cũng đã tìm được rồi.
Thư ký Diêm bảo tôi hỏi cô là khi nào tài chính mới vào sổ ? Lúc đó ông ấy mới đi liên hệ nhà vật liệu được.
"
Cô nghe thấy câu hỏi thì sững sờ cả người.
Cô phát hiện ra đúng là cô không biết mười bảy nghìn năm trăm tỷ Chí Thần đầu tư lúc nào mới được chuyển , lúc ký hợp đồng vui quá nên cô quên cả hỏi .
" Để cháu hỏi một chút.
"
Thư Nhiễm cầm điện thoại lên mở khoá , nhấn số điện thoại của Chí Thần , do dự mấy giây rồi mới nhấn gọi .
" Có chuyện gì ? "
Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên trong điện thoại.
Thư Nhiễm nghĩ tới vấn đề mình sắp