Ánh mắt Khởi Trạch giả nhìn về phía trước tòa nhà bỏ hoang.
Trước mắt bọn họ trước mắt ở trong này , chờ người tiếp ứng đến là nhiệm vụ đã hoàn thành.
Cất điện thoại di động vào trong túi , Khởi Trạch giả hút thuốc đá tóc vàng :
“ Cậu đi nhìn xem người phụ nữ kia tỉnh chưa ”
Thuốc mê cũng sắp hết tác dụng rồi.
“ Biết rồi.
”
Tóc vàng vứt bỏ tàn thuốc đứng lên , đi vào tòa nhà.
Trên tầng hai , Thư Nhiễm chuyển động người , đột nhiên mở to mắt , lọt vào trong tầm mắt là một căn phòng rách nát.
Đây là chỗ nào ? Cô xoa trán , đầu vẫn còn choáng váng.
Tóc vàng đẩy cửa tiến vào , không có ý tốt nhìn cô :
“ Cuối cùng cô cũng tỉnh ”
Nghe thấy giọng nói bỉ ổi này , cơ thể Thư Nhiễm lập tức cứng đờ :
“ Là anh.
”
Cô nghĩ tới lúc ở kho hàng trước khi hôn mê người giả mạo Khởi Trạch nói muốn bán cô lên núi.
Vậy nơi này là đang ở trên núi sao ? Cả người Thư Nhiễm luống cuống đứng lên , môi run rẩy cầu xin :
“ Cầu xin anh thả tôi ra được không ? Tôi trở về sẽ cho anh tiền , anh muốn bao nhiêu tôi cũng cho anh , tôi là chủ tịch của phải nhiều ít ra đều cho ngươi.
Tôi là chủ tịch tập đoàn Tần thị , tôi có tiền ”
Cô tuyệt đối không thể bị bán đi.
“ Có tiền cũng không được.
”
Tóc vàng lắc đầu :
“ Thả cô , người bị thảm chính là tôi , tôi cũng không muốn mạo hiểm như vậy ”
“ Anh không sợ tôi báo công an sao ? ”
Thư Nhiễm gấp đến mức sắp khóc , tay bắt đầu sờ vào trong túi tìm điện thoại , nhưng lại không sờ thấy gì cả.
Điện thoại đâu ? Lưng cô lạnh lẽo , dường như tròng mắt đều dừng ở trong túi cũng không nhìn thấy bóng dáng của điện thoại.
Tóc vàng cười hì hì nói :
“ Tìm điện thoại hả ? Điện thoại của cô đã sớm bị chúng tôi cầm đi ”
Nghe anh ta nói châm chọc , trái tim Thư Nhiễm như rơi xuống thấp nhất , mặt xám như tro tàn.
Thấy bộ dạng cô như vậy , tròng mắt tóc vàng xoay chuyển , đột nhiên ôn nhu đứng lên :
“ Tôi biết trong lòng cô đang rất không dễ chịu , nhưng cô đừng sợ , chỉ cần cô giúp tôi một lần , làm cho tôi thoải mái.
Tôi sẽ tìm cho cô nhà nào không đánh phụ nữ , cho cô một chút chỗ tốt.
Thấy thế nào ? ”
Nói xong , tay anh ta sờ s0ạng ngực cô.
Thư Nhiễm sợ tới mức chạy sang một bên , oán hận trừng mắt nhìn anh ta :
“ Anh đừng mơ ”
“ Vậy không thể theo ý cô được rồi.
”
Trong lòng tóc vàng cũng tức giận , lấy ra một cây tiêm từ trong túi , đi đến chỗ Thư Nhiễm.
Ba hai bước là tới trước mặt cô , bắt lấy cổ tay cô , vật cô xuống đất rồi đè lên trên.
“ Buông ra ..."
Thư Nhiễm thét chói tai , trong mắt tất cả đều là hoảng sợ.
“ Con mồi tới tay làm sao buông ra được.
”
Tóc vàng nham hiểm cười hắc hắc , trên tay dùng một chút lực , xé rách cổ áo của cô.
Xương quai xanh trắng nõn lộ ra , đồng tử Thư Nhiễm co lại đến mức nhỏ nhất , giọng nói cũng bị mất giọng :
“ Cút ngay.
Đừng đụng vào tôi.
Cút ! ”
Cô giãy dụa mạnh hơn , vừa đạp vừa đẩy.
Tóc vàng bị cô đá trúng ba phát , đau đến mức thở ra một ngụm khí lạnh , sau đó giận tím mặt , một cái tát rơi xuống mặt cô.
“ A ! ”
Thư Nhiễm kêu thảm thiết , mặt lệch sang một bên , nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy má đang đỏ lên.
“ Dám đá ông đây , rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
Ông đây cho cô biết thế nào là lợi hại ”
Tóc vàng cười lạnh nhổ một ngụm nước bọt , cầm lấy ống tiêm đâm vào cánh tay cô.
Trọng giây phút kim đâm vào thịt , mắt cô mở to , cô có thể cảm nhận được rõ ràng một chất lỏng lạnh lẻo , ngấm vào mạch máu cô.
Rất nhanh , cô liền phát hiện cơ thể của mình bắt đầu khô nóng , sức lực đuối dần , cuối cùng ngay cả tay cũng không nhấc lên được , chỉ có thể giống như miếng thịt nằm trên thớt , mặc cho người khác làm gì thì làm.
Hai mắt Thư Nhiễm trống rỗng nhìn trần nhà che kín tro bụi , nước mắt giàn giụa.
Vì sao cô lại rơi vào kết cục như vậy ?
“ Cuối cùng cũng nghe lời.
”
Thấy Thư Nhiễm mềm nhũn ngồi phịch dưới đất , tóc vàng vừa lòng bỏ ống tiêm đi , tay đưa về phía cô.
Ngay lúc anh ta đang chuẩn bị c ởi quần áo của cô ra thì phía sau đột nhiên vang lên một tiếng nổ.
Cửa phòng bị người ta đá văng ra , một bóng người đứng ở cửa .Tóc vàng sợ tới mức cả người run lên , lớn tiếng hỏi :
“ Anh là ai ? ”
Người tới không có để ý đến anh ta ,