Nghĩ đến đây , Thư Nhiễm cố nén phiền muộn trong lòng , liếc mắt nhìn Trâm Anh , trong đó có chút thương cảm.
Điều này khiến Trâm Anh phát cáu , người cô ghét nhất chính là Thư Nhiễm .
Bây giờ Thư Nhiễm lại nhìn cô bằng ánh mắt này , cô ta thương hại cô đúng không ?
Một tình nhân mà đòi thông cảm cho vị hôn thê , thật là nực cười ! Trâm Anh liếc nhìn Thư Nhiễm , sau đó siết chặt nắm đấm lại , cô ta đi lên phía trước hai bước và dừng lại trước mặt Chí Thần và Tô Hồng Yên :
“ Chí Thần , anh thực sự định hủy bỏ hôn ước với em vì người phụ nữ này sao ? ”
“ Cũng không phải là không thể .”
Chí Thần hơi nhướng mi , giọng điệu nhẹ nhàng.
Trâm Anh cảm thấy đau lòng , chỉ vào mũi Tô Hồng Yên , lớn tiếng hỏi :
“ Dựa vào cái gì ! Cô ấy chỉ là người yêu thuở nhỏ , trong lòng anh cô ấy lại quan trọng như vậy sao ?"
Quan trọng hơn cả Thư Nhiễm ! Nghe những lời của Trâm Anh , Thư Nhiễm vô thức quay sang nhìn Tô Hồng Yên , trong lòng càng cảm thấy có chút đồng tình với Trâm Anh.
Vị trí của Tô Hồng Yên trong lòng anh thực sự quá quan trọng .
“ Tại sao ? ”
Chí Thần nói một cách đầy chế nhạo , ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt , cực kỳ ghét bỏ :
“ Là do cô đã làm tổn thương người tôi quan tâm nhất ! Hồng Yên là người duy nhất trong lòng tôi.
Nếu cô dám làm tổn thương cô ấy , cô sẽ phải trả giá đắt ! ”
Trâm Anh bị sốc trong giây lát , sau đó khuôn mặt trở nên dữ tợn .
Người quan tâm nhất ? Người duy nhất trong trái tim anh ấy ?
“ Rốt cuộc các người có quan hệ gì với nhau ? ”
Tô Hồng Yên ngước nhìn Chí Thần và cười với Trâm Anh :
“ Cô Trâm Anh , đương nhiên tôi và Chí Thần là bạn tốt.
”
Như thể đang nghe thấy một câu chuyện cười , Trâm Anh hừ lạnh :
“ Cô cho rằng tôi có thể tin được sao ? ”
Một người bạn tốt ? Loại bạn tốt nào có thể khiến người ta hủy hôn chỉ trong một câu nói , và loại bạn tốt nào có thể chiếm vị trí độc nhất vô nhị trong lòng anh.
Ngay cả Thư Nhiễm cũng không thể làm được điều này !
Nghĩ kỹ lại , Trâm Anh nhìn Thư Nhiễm , nhưng thấy trên mặt cô ấy biểu hiện sự cay đắng và cô ấy hoàn toàn không ngạc nhiên với những gì Chí Thần nói.
Trong khoảnh khắc , Trâm Anh dường như đã hiểu ra điều gì đó .
Khuôn mặt giống với Thư Nhiễm của Tô Hồng Yên , sự dịu dàng của Chí Thần đối với Tô Hồng Yên , sự thờ ơ của anh ấy với Thư Nhiễm và thậm chí vì Tô Hồng Yên anh ấy có thể hủy hôn ước với cô .
Tất cả đều chỉ ra một điểm người mà Chí Thần thực sự yêu có lẽ là Tô Hồng Yên !
Được hứa hôn với cô , không phải là Tần Thư Nhiễm , mà là Tô Hồng Yên.
Thảo nào trước đây cô hỏi , có phải đính hôn với cô ta để k1ch thích Thư Nhiễm hay không , anh không phủ nhận nhưng cũng không thừa nhận.
Mục đích thì vẫn là k1ch thích , nhưng chỉ muốn lợi dụng cô ta và Thư Nhiễm mà thôi .
“ Thì ra là như vậy , cuối cùng tôi cũng hiểu .”
Trâm Anh bị đả kích rất nhiều , sau khi dùng ánh mắt giễu cợt quét qua Chí Thần và Tô Hồng Yên , liền dừng lại ở trên người Thư Nhiễm .
“ Trước kia tôi cũng không đoán ra được , bất kể làm sao mà chia tay , Chí Thần cũng không nên đối với chị tàn nhẫn như vậy , cho nên chị ....”
Chữ thay thế còn chưa được thốt ra thì bị Tô Hồng Yên cắt ngang.
Cô ấy ôm trán vẻ mặt yếu ớt :
“ Chí Thần , em có chút choáng váng.
”
Trực giác nói với cô ấy rằng cô ấy không được để Trâm Anh nói xong.
Nghe thấy Tô Hồng Yên hét đến choáng váng , anh lập tức căng thẳng sờ sờ trán cô :
“ Sao vậy ? ”
“ Chắc lúc nãy em ngã đập đầu , bởi vì có vết thương nghiêm trọng ở chân , em cũng không quan tâm lắm , hiện tại em chóng mặt quá ”.
Vừa nói xong Tô Hồng Yên nhắm mắt lại.
Sắc mặt anh trầm xuống , căng thẳng rồi ôm cô dậy , sải bước về biệt thự.
Đi được hai bước , anh ấy đột nhiên dừng lại , hơi quay mặt lại , lạnh lùng cảnh cáo Trâm Anh :
“ Nếu Hồng Yên có chuyện gì , hôm nay cô nhất định phải trả giá ! ”
Nói xong , anh ấy tiếp tục sải bước.
Lời nói của anh khiến trái tim của Trâm Anh co lại , khi cô ta nhìn thấy Tô Hồng Yên mở mắt trong vòng tay anh , mỉm cười đắc thắng với cô ta , cô ta gần như tức đến muốn phun máu .
“ Con chó này , nhất định là cố