Còn nữa, bây giờ cho dù Tư Đình Phong đã cùng cấp với một kẻ vô dụng, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, chỉ cần Nguyễn Hương Thảo muốn báo thù, ông ấy chắc chắn có thể nghĩ cách giúp Nguyễn Hương Thảo.
Có thể nhìn ra được từ những hành động của Tư Đình Phong trước đây, ở trong lòng ông ấy, Tư Liên và Trần Tuấn Tú đều chiếm một vị trí rất quan trọng.
Còn mẹ của Tư Mộ Hàn, là vì đã biết chuyện của Tư Liên và Tư Đình Phong, mới gặp phải chuyện như vậy.
Thật ra, Nguyễn Tri Hạ cũng sắp quên còn có một người tên là Tư Đình Phong rồi.
Bây giờ, lại nhắc tới Tư Đình Phong với Tư Mộ Hàn, nghĩ tới những chuyện này lần nữa, Nguyễn Tri Hạ vẫn có một loại cảm giác lạnh sống lưng.
“Anh định khi nào thì về......” Nguyễn Tri Hạ dừng lại một chút, thật sự chưa từng nghĩ kỹ nên gọi Tư Đình Phong thế nào trước mặt Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn giọng điệu bình tĩnh: “Ngày mai.”
Lúc anh nói chuyện, đôi mắt bình tĩnh đặt trên người Nguyễn Tri Hạ, hình như có lời muốn nói với cô.
Nguyễn Tri Hạ khẽ rũ mắt không nhìn anh.
Sau một lúc lâu, giọng nói trầm thấp của Tư Mộ Hàn lại vang lên: “ Bọn em sẽ đi với anh.”
Nguyễn Tri Hạ vẻ mặt kinh ngạc ngẩng đầu nhìn anh: “Em và Tri Hạ?”
“Đúng.” Tư Mộ Hàn khẽ nhếch mắt, lộ ra một nụ cười nhạt tràn ngập vui mừng.
Đời này Tư Đình Phong lãng phí hết âm mưu, kết quả vẫn là hai bàn tay trắng.
Còn anh cái gì cũng có.
Nguyễn Tri Hạ cũng không đồng ý với Tư Mộ Hàn ngay, cô nâng mắt bình tĩnh nhìn anh: “Vì sao?”
Tư Mộ Hàn hỏi cô: “Em không muốn đi?”
Ánh mắt của anh cực kỳ tập trung và nghiêm túc, Nguyễn Tri Hạ không thể nói ra lời từ chối, cuối cùng vẫn gật gật đầu.
......!
Sáng sớm hôm sau.
Lúc Nguyễn Tri Hạ thức dậy đi ra, phát hiện Tư Mộ Hàn đã ngồi trước bàn làm việc trong phòng khách.
Trên người anh còn đang mặc quần áo