Nguyễn Tri Hạ mím môi, lựa chọn nói thật: “Phòng khám trị liệu tâm lí của Lục Chiến Hằng!”
Dù sao Tư Mộ Hàn đã đoán được, cô có che che giấu nữa ngược lại không có ý nghĩa.
Ngày hôm qua hai người bởi vì chuyện Lục Chiến Hằng mà cãi nhau, Nguyễn Tri Hạ nhìn ra được Tư Mộ Hàn lại tức giận, chỉ có điều không có biểu hiện ra mà thôi.
Nếu như lúc này cô còn che giấu nữa, Tư Mộ Hàn nói không chừng sẽ còn tức giận hơn.
“Ha.” Tư Mộ Hàn chỉ cười lạnh một tiếng, gì cũng không nói, liền quay người đi vào rồi.
Nguyễn Tri Hạ nhìn chằm chằm bóng lưng của anh một hồi, liền sải bước đuổi theo: “Tư Mộ Hàn!”
Tư Mộ Hàn nghe cô đang gọi anh, không chỉ không có dừng lại, ngược lại đi nhanh hơn.
Nguyễn Tri Hạ cũng bước nhanh hơn, vừa đi vừa cùng anh giải thích: “Em đi tìm Lục Chiến Hằng là bởi vì có nguyên nhân chính đáng mới đi, hơn nữa anh ấy cũng không có ở phòng trị liệu tâm lí, em cũng không gặp anh ấy.”
Tư Mộ Hàn vẫn không để ý cô, Nguyễn Tri Hạ tức giận, chạy lên kéo anh.
Cô đứng trước mặt anh, lúc thấy vẻ mặt của anh, cũng không khỏi rùng mình một cái.
Biểu cảm của anh, lạnh đến dọa người.
Cô bị ánh mắt lạnh như băng của anh nhìn, theo bản năng liền buông lỏng tay đang kéo cánh tay anh.
Tư Mộ Hàn cúi đầu xuống nhìn cô, lời nói ra giống như là từ răng trong kẽ răng rặn từng chữ một.
“Nếu như em gặp anh ta, định lúc nào trở về? Tối hôm nay hay là sáng sớm ngày mai, hoặc là không tính trở về luôn?”
Lúc anh nói lời này, nhìn ánh mắt cô, giống như đang nhìn một người vợ mới vừa từ bên ngoài vụng trộm về.
Nguyễn Tri Hạ bị lời nói của anh kích, không khắc chế được giơ tay lên, nhưng khi chạm vào ánh mắt lạnh lùng của Tư Mộ Hàn, bàn tay giơ lên giữa không trung siết chặt lại
“Giải thích với anh một lần cuối cùng, em và Lục Chiến Hằng không có gì, hoàn toàn trong sạch, anh thích tin hay không thì tùy.” Nguyễn Tri Hạ nói xong, nhìn về hướng bên ngoài biệt thự.
Nếu như là mấy năm trước cô còn chưa sinh Tư Hạ, đối mặt tình huống như vậy, cô có khả năng sẽ trực tiếp xông ra.
Nhưng