Nguyễn Tri Hạ đỡ bé, giúp bé xuống ghế: “Đi chơi đi.”
Tư Hạ vừa đi, Nguyễn Tri Hạ cũng không ngồi yên được nữa.
Cô đứng lên: “Không được, em phải đến phòng khám chữa bệnh tâm lý của Lưu Chiến Hằng một chuyến.”
Nói xong, cô kéo ghế đi ra ngoài, Tư Mộ Hàn cũng không cản cô.
…
Nguyễn Tri Hạ lái xe đến phòng khám chữa bệnh tâm lý của Lưu Chiến Hằng.
Khi cô đến cửa đã mở rộng nhưng đi vào cô phát hiện bên trong rất vắng vẻ.
Bây giờ là buổi sáng, vừa mới mở cửa vẫn chưa có người đến cũng rất bình thường.
Cô gái trực quầy lễ tân thấy Nguyễn Tri Hạ thì cười với cô: “Cô Hạ, sớm như vậy cô đã đến rồi sao?”
Nguyễn Tri Hạ lòng nóng như lửa đốt hỏi: “Bác sĩ Lưu của các cô đâu?”
“Tối qua bác sĩ Lưu gọi điện cho chúng tôi nói tạm thời phải ra nước ngoài công tác, cũng không biết bao giờ mới về.
Hôm nay chúng tôi đến dọn dẹp vệ sinh rồi sẽ tiếp đón những bệnh nhân đã có hẹn trước.”
Nhân viên lễ tân nói xong lại nhìn đồng hồ treo tường: “Giờ này cõ lẽ bác sĩ Lưu đã lên máy bay rồi.”
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ lộp bộp một tiếng, sau khi biết ‘Lưu Chiến Hằng’ tối qua cô gặp không phải Lưu Chiến Hằng thật sự thì cô hoàn toàn không tin đây là sắp xếp của Lưu Chiến Hằng.
Nhất định là do người giống Lưu Chiến Hằng làm.
Còn mục đích của hắn ta là gì, hắn đã đưa Lưu Chiến Hằng đi đâu thì không thể biết được.
Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ khẽ biến, hỏi: “Cô biết anh ấy đi chuyến bay nào không?”
“Tôi không rõ, vé máy bay hình như là anh ấy tự đặt, chúng tôi đều không biết.” Nhân viên lễ tân thấy vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ không đúng lắm liền hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Không sao, cô làm việc đi, tôi đi trước đây.” Nguyễn Tri Hạ xoay người vội vàng rời đi.
Sau khi lên xe, cô dùng lực đánh lên vô lăng, lẩm bẩm: “Tư Mộ Hàn!”
Nguyễn Tri Hạ hít sâu một hơi, mang theo một bụng tức giận lái xe đến Tư thị.
Mấy nhân viên lễ