Lưu Chiến Thiên đang nói cho cô biết rằng, cô đừng hòng giở trò.
Nguyễn Tri Hạ có kế Trương Lương của cô thì Lưu Chiến Thiên cũng có cách của anh ta.
Cô đi qua đi lại trong phòng, sau đó lại ngồi xuống giường.
Lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên đổ chuông.
Nguyễn Tri Hạ nhanh tay cầm lấy điện thoại, khi thấy số gọi đến là của Thẩm Lệ thì trái tim đang căng thẳng của cũng hòa hoãn đi nhiều.
Cô bấm nghe, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Thẩm Lệ: “Tri Hạ, nghe nói cậu ra nước ngoài rồi?”
“Ừ, tớ đi được mấy ngày rồi.” Thật ra Nguyễn Tri Hạ hơi chột dạ khi nói vậy, dù sao cô cũng vội vàng ra nước ngoài mà không kịp báo cho Thẩm Lệ biết.
Chủ yếu là vì Thẩm Lệ quá bận, mà Nguyễn Tri Hạ cũng có chuyện riêng nên cô không muốn làm Thẩm Lệ lo lắng vì những chuyện không đâu của mình.
“Đi mấy ngày rồi à? Cậu đi có việc gì thế? Định ở đó bao lâu? Nếu cái tên đầu gỗ Cố Tri Dân không đến thì tớ cũng không biết là cậu ra nước ngoài! Chẳng phải lúc trước cậu đã bàn xong chuyện của “Mất Thành 2” với Tần Thủy San rồi sao? Sao lại còn có thời gian ra nước ngoài?”
Thẩm Lệ hỏi dồn dập như nã đạn còn Nguyễn Tri Hạ thì trả lời rất ngắn gọn: “Xử lý vài chuyện, chưa định được ngày về.”
“Cậu có chuyện gì mà phải ra nước ngoài xử lý?” Thẩm Lệ nói xong liền to gan đoán mò: “Cậu lén ngoại tình sau lưng ông chủ, bây giờ lỡ mang bầu nên muốn ra nước ngoài phá phải không?”
Nguyễn Tri Hạ: “…”
Thấy Nguyễn Tri Hạ không nói gì, Thẩm Lệ thốt lên: “Không phải chứ? Lẽ nào thật sự bị tớ đoán trúng à!!!”
Nguyễn Tri Hạ tức giận nói: “Cậu đóng phim nhiều quá nên bị mụ đầu rồi hả? Tớ ra nước ngoài là vì Lưu Chiến Hằng.”
“Lưu Chiến Hằng làm sao?” Thẩm Lệ hình như muốn hỏi rõ ngọn ngành.
“Anh ta mất tích rồi, tớ nghi anh ta bị bắt cóc nên mới đi tìm.”
“Một mình cậu làm sao tìm được, cậu không biết báo cảnh sát à?”
“Nếu thật sự tìm không ra tớ sẽ báo cảnh sát.” Nguyễn Tri Hạ cũng từng nghĩ tới chuyện báo cảnh sát, nhưng lại nhanh chóng gạt đi suy