Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1413


trước sau

Chương 1413:

 

Đám người làm thấy Tư Mộ Hàn bước vào, liền cung kính cúi người xuống : “ Cậu chủ!”

 

Tư Mộ Hàn chả thèm liếc họ lấy một cái, ôm Nguyễn Tri Hạ đi thẳng lên lầu vào phòng ngủ, vào phòng liền lập tức khóa trái cửa lại.

 

Sau đó ném Nguyễn Tri Hạ lên giường.

 

Chiếc giường lớn vô cùng mềm mại, Nguyễn Tri Hạ ngẩn ngơ tỉnh dậy.

 

Cô vươn tay sờ sờ vùng gáy vẫn còn chút đau rát của mình, sau đó chống người lên muốn ngồi dậy.

 

Có điều, cô mới vừa ngồi dậy được một chút, thì một bàn tay lớn lại ra sức đè cô nằm xuống lại.

 

Nguyễn Tri Hạ ngước mắt, thì nhìn thấy khuôn mặt tức giận đùng đùng của Tư Mộ Hàn.

 

“ Anh….” Mắng gì thì cũng mắng hết rồi, nói thì cũng nói hết rồi, bây giờ Nguyễn Tri Hạ không biết nên nói gì.

 

Tư Mộ Hàn liếc cô một cái, sau đó không nói gì mà bắt đầu cởi quần áo.

 

Tim Nguyễn Tri Hạ nhảy lên một cái, cô kinh ngạc nói : “ Anh….anh muốn làm gì!”

 

“ Chỗ này ngoài em ra, anh còn có thể làm gì?”

 

Ánh mắt của Tư Mộ Hàn dán chặt vào người của cô, ngón tay thon dài đẹp đẽ của anh đang chầm chậm cởi nút áo sơ mi.

 

Động tác của anh cũng chỉ là đang làm một việc rất bình thường, nhưng lại mê người một cách kì lạ.

 

Nguyễn Tri Hạ không mở mắt : “ Anh không được cởi nữa!”

 

Tư Mộ Hàn cười khúc khích một tiếng : “ Không cởi thì làm sao làm được việc sau nữa?”

 

Nguyễn Tri Hạ quay đầu lại ném chiếc gối về phía anh, cố ý làm ra vẻ hung dữ : “ Anh cởi thử xem!”

 

Động tác cởi nút của Tư Mộ Hàn ngừng lại, giống như là đột nhiên bị người ta bấm nút tạm dừng vậy đó, dừng lại một cách đột ngột.

 

Nguyễn Tri Hạ thấy anh không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm cô, trong lòng có chút bực bội, thử thăm dò anh : “ Anh muốn cởi

thì cởi đi, anh thích là được…”

 

Anh buông tay đang cởi nút ra, mặt lạnh như băng hỏi : “ Không giả vờ nữa?”

 

Nguyễn Tri Hạ cắn môi, lắc lắc đầu, nói nhỏ : “ Không giả vờ nữa…”

 

Tư Mộ Hàn hít một hơi thật sâu, rồi thở dài ra, sau đó dang cánh tay rộng về phía cô : “ Qua đây.”

 

Nguyễn Tri Hạ nhìn chăm chú vào anh một lát, sau đó đi về phía anh.

 

Cô vừa chạy tới nơi cách Tư Mộ Hàn hai bước thôi, thì Tư Mộ Hàn đã mất hết kiên nhẫn mà kéo cô vào trong lòng mình.

 

Khi cô đã an vị trong lòng mình, giờ đây Tư Mộ Hàn mới mạnh mẽ thở phào : “ Nguyễn Tri Hạ, bản lĩnh của em càng ngày càng to rồi! Ngay cả anh cũng dám gạt!”

 

“ Nhưng mà cũng đâu có lừa được anh đâu!” Nguyễn Tri Hạ nói câu này, trong lòng cô thấy có hơi bất bình một chút.

 

Cô đẩy Tư Mộ Hàn ra : “ Anh ôm chặt quá rồi đó, anh buông em ra đi! Em có chuyện muốn nói với anh.”

 

Tư Mộ Hàn không những không buông lỏng cô ra, mà càng ôm chặt cô hơn, sau đó anh nói với giọng nghiêm túc : “ Nói như vậy đi.”

 

“…… Anh như vậy sao em nói được a!” Nguyễn Tri Hạ bị anh quấn chặt trong lồng ngực, tay chân cũng không thể nhúc nhích.

 

“ Vậy đổi tư thế khác.”

 

Vừa dứt lời, Tư Mộ Hàn liền bế cô lên, đi qua giường.

 

Nguyễn Tri Hạ biến sắc : “ cứ…cứ như vậy đi!”

 

Tư Mộ Hàn đặt cô xuống giường, rồi anh cũng nằm lên đó, sau đó lại kéo cô vào trong lòng mình khóa chặt.

 

“ Được rồi, bây giờ nói đi.”

 

Nguyễn Tri Hạ thấy hai người bây giờ nằm trên giường như vậy, biết vậy lúc nãy đứng đó ôm nói luôn cho rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện