Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1672


trước sau

Chương 1672:

 

Chờ nhân viên phục vụ rời đi, Tạ Ngọc Nam mới nháy mắt cười với Nguyễn Tri Hạ: “Tôi thích màu đỏ, rất đẹp, giống như cô vậy.”

 

Mặt Nguyễn Tri Hạ không đổi sắc nhìn hắn.

 

 

Tạ Ngọc Nam vừa uống nước trái cây vừa nói: “ Cô xinh đẹp thế này, nên cười nhiều hơn …. phốc …. ọe …. “

 

“ Đây là thứ gì vậy?”

 

Tạ Ngọc Nam uống một ngụm nước trái cây nhỏ liền trợn to mắt: “Không phải tôi nói phải ngọt sao?”

 

Nguyễn Tri Hạ vẫn không có biểu cảm gì:“ Không có loại hoa quả nào là ngọt tuyệt đối cả, trong ngọt đều có chua, hoặc trong chua có ngọt. Dâu tây chính là chua chua ngọt ngọt, đúng vụ hoa quả, rất khỏe mạnh.”

 

Tạ Ngọc Nam nhăn mày như ông cụ: “ Nhưng mà tôi thích ngọt.”

 

“Con gái tôi cũng thích ngọt.”Nguyễn Tri Hạ giương mắt nói.

 

Tạ Ngọc Nam: “ …..”

 

Hắn bất đắc dĩ uống hai ngụm, nhưng càng uống lại càng thấy ngọt. Hắn uống từng ngụm từng ngụm, hết hơn nửa cốc.

 

Đúng là người đàn ông có tính trẻ con.

 

Cà phê của Nguyễn Tri Hạ cũng được mang lên.

 

Tạ Ngọc Nam uống hơn nửa cốc nước ép dâu tây, tiếp tục nói: “Không suy xét tình huống của cô hiện tại, đối với cô vẫn có chút thuận lợi.‘’

 

“”Cái gì?“”

 

“”Cô không có đứa con nào khác, mà nếu Tư Mộ Hàn có đứa con khác, nói từ góc độ phán quyết thì sẽ ưu tiên cho cô. Đây là điều kiện của từng người sau khi cô và Tư Mộ Hàn chấm dứt, rất có lợi cho cô.“”

 

Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, một lúc lâu cũng không có phản ứng.

 

“”Nghe không hiểu hả?“”

 

Tạ Ngọc Nam rất nghiêm túc lặp lại lần nữa: “Ý của tôi là, chỉ cần Tư Mộ Hàn có đứa con khác, phần thắng của cô sẽ lớn hơn một chút.”

 

Hắn nói xong liền tự mình phủ nhận: “Nhưng điều kiện của cô và Tư Mộ Hàn khác biệt quá nhiều, căn bản là lấy trứng chọi đá! Cho dù anh ta có đứa con khác, cô lại không thể sinh con nữa thì vẫn không có phần thắng.”

 

Trước đây Phó Đình Tây cũng từng nói với Nguyễn Tri Hạ, nếu ra

tòa với Tư Mộ Hàn, cô không có một chút phần thắng nào. Tuy rằng Tạ Ngọc Nam thoạt nhìn có vẻ không đứng đắn, nhưng nói đến chuyện này, hắn cũng rất nghiêm túc, lời nói cũng giống như Phó Đình Tây.

 

Chính vì lời nói của hắn và Phó Đình Tây giống nhau, cho nên Nguyễn Tri Hạ mới tin hắn.

 

“Chính vì không có phần thắng, cho nên mới càng phải thắng.”

 

Nguyễn Tri Hạ cúi đầu thở dài một cái.

 

Tạ Ngọc Nam đưa tay vỗ ngực mình một cái, thoạt nhìn có hơi ngớ ngẩn:“ Yên tâm đi, tôi sẽ dốc hết sức mình.”

 

Nguyễn Tri Hạ hơi kinh ngạc. Cô suy xét Tạ Ngọc Nam cũng bởi vì không còn con đường nào khác.

 

Cái dáng vẻ này của Tạ Ngọc Nam giống như thay đổi thành một người khác. Nguyễn Tri Hạ nói:“ Anh thế này không giống tên công tử bột chút nào.”

 

“Giải quyết chính sự phải có dáng vẻ chính sự!”

 

Tạ Ngọc Nam lại bắt đầu lộ ra nụ cười tán gái: “ Chờ lúc tôi giúp cô thắng kiện rồi, tôi sẽ tiếp tục theo đuổi cô. Đến lúc đó, cô nhất định sẽ phải chủ động yêu thương nhung nhớ tôi rồi!”

 

Bát tự còn chưa viết, mà từ miệng Tạ Ngọc Nam nói ra cứ như thật vậy.

 

Nguyễn Tri Hạ cũng không để bụng lời nói của hắn. Người như Tạ Ngọc Nam, nay thích cái này mai thích cái kia, vừa cảm thấy mới mẻ thì liền thích.

 

Mặc dù như thế, Nguyễn Tri Hạ vẫn cảm thấy, cái nhìn của cô với Tạ Ngọc Nam cần phải thay đổi.

 

Bất kể là hạng người gì, khi nghiêm túc làm chuyện gì thì đều đáng tôn trọng.

 

Mặc dù Nguyễn Tri Hạ không có tình cảm với dạng công tử bột như hắn thì cũng cảm thấy Tạ Ngọc Nam thật sự là một người tốt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện