Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 1692


trước sau

Chương 1692:

 

Nguyễn Tri Hạ nói xong cũng dừng xe ở ven đường.

 

Vẻ mặt Tiêu Giai Kỳ hòa hoãn lại, hỏi: “Con thật sự không biết Hương Thảo ở đâu sao?”

 

Nguyễn Tri Hạ mất kiên nhẫn, gằn một tiếng nói: “Xuống xe!”

 

Trên mặt Tiêu Giai Kỳ lộ ra ánh sáng hy vọng, bà ta chẳng những không xuống xe ngược lại còn nghiêng người nắm cánh tay của Nguyễn Tri Hạ, kích động nói: “Tại sao con đuổi mẹ xuống xe mà không trả lời câu hỏi của mẹ, con biết Hương Thảo ở đâu, đúng không?”

 

Mộc Hương Thảo! Lại là Mộc Hương Thảo!

 

Nguyễn Tri Hạ nắm chặt tay lại, sau đó buông ra, lạnh lùng hất tay của bà ta ra, đôi mắt bình tĩnh nhìn bà ta, nói từng chữ: “Mời bà xuống xe ngay lập tức!”

 

Tiêu Giai Kỳ sửng sốt. Nguyễn Tri Hạ như vậy khiến bà ta có cảm giác sợ hãi đồng thời cũng cảm thấy hơi kinh ngạc.

 

“Con bảo mẹ… xuống xe?” Bà ta không dám tin nhìn Nguyễn Tri Hạ, không dám tin được đây là lời của Nguyễn Tri Hạ nói ra.

 

Nguyễn Tri Hạ không chớp mắt, hơi lạnh nơi đáy mắt càng sâu hơn: “Trong xe còn có người thứ ba sao?”

 

Khóe môi Tiêu Giai Kỳ giật giật, nhưng không nói được chữ nào.

 

Đột nhiên giống như nhớ ra được điều gì, bà ta cầm tay Nguyễn Tri Hạ nói: “Mỗi cuối tuần Lưu Chiến Hằng đều sẽ đến viện dưỡng lão ở ngoại ô, có phải cậu ta đã giấu Hương Thảo ở đó không?”

 

Nguyễn Tri Hạ đang muốn đuổi bà ta xuống xe nghe được lời này cô vội dừng lại.

 

Cô nhìn Tiêu Giai Kỳ hỏi: “Viện dưỡng lão?”

 

Tiêu Giai Kỳ lập tức trả lời: “Đúng vậy, mỗi cuối tuần cậu ta đều sẽ đến viện dưỡng lão kia, có lúc ở đó nửa ngày, có lúc ở cả ngày, nhưng mỗi lần cậu ta đi đều mang theo một bó hoa.”

 

“Mang một bó hoa?” Nguyễn Tri Hạ cong khóe miệng, nhưng không cười, nói: “Bà cảm thấy Lưu Chiến Hằng sẽ mang một bó hoa đi gặp Nguyễn Hương Thảo sao?”

 

Sắc mặt Tiêu Giai Kỳ nghiêm túc lắc đầu nói: “Mẹ không có ý này, mẹ chỉ là có linh cảm rất có thể Nguyễn Hương Thảo đang ở trong đó.”

 

“Nếu cô ta ở trong đó thì bà cứ tới đó tìm cô ta là được rồi.” Nguyễn Tri Hạ rút cánh tay mình ra khỏi tay Tiêu Giai Kỳ.

 

Tiêu Giai Kỳ lẩm bẩm nói: “An ninh của viện dưỡng lão kia rất nghiêm ngặt, mỗi người đi ra đi vào đều phải đăng ký giải thích rõ ràng, còn

phải nhận diện khuôn mặt, không thể nào thừa nước đục thả câu để vào trong được.”

 

Nguyễn Tri Hạ hơi kinh ngạc, viện dưỡng lão bảo vệ nghiêm ngặt như thế thoạt nhìn đúng không phải viện dưỡng lão bình thường.

 

Nếu như Tiêu Giai Kỳ nói đều là thật sự, như vậy mỗi cuối tuần Lưu Chiến Hằng mang một bó hoa đi đến viện dưỡng lão, chắc hẳn là đến thăm ai đó, rất có thể là một người phụ nữ, mà người phụ nữ này chắn chắn không phải là Nguyễn Hương Thảo.

 

Lưu Chiến Hằng cũng không phải là người đàn ông bình thường, càng không phải là người đàn ông lãng mạn tình yêu trai gái, nhưng anh ta mang theo một bó hoa đi qua đó chỉ là vì muốn thăm hỏi thôi sao?

 

Mỗi tuần đều mang một bó hoa đi, hoa tươi cắm trong bình hoa nếu chăm sóc tốt, có thể duy trì được một tuần.

 

Nếu thực sự giống như cô đoán, mỗi cuối tuần Lưu Chiến Hằng mang theo bó hoa đi viện dưỡng lão là muốn cắm hoa vào phòng của người mà anh ta đi thăm hỏi, vậy thì người mà anh ta đi thăm hỏi chắc chắn có quan hệ rất thân thiết với anh ta.

 

Người phụ nữ cực kỳ thân thiết.

 

Nguyễn Tri Hạ lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là em gái của anh ta?”

 

“Con nói cái gì?” Giọng nói của Nguyễn Tri Hạ hơi nhỏ, lại nói rất nhanh vì thế Tiêu Giai Kỳ cũng không nghe rõ cô nói gì.

 

Nguyễn Tri Hạ chỉ lạnh nhạt nói một câu: “Không có gì.”

 

Sau đó cô liền xuống xe, vòng qua một bên khác mở cửa xe kéo thẳng Tiêu Giai Kỳ xuống xe.

 

“Nguyễn Tri Hạ, con làm gì! Thả mẹ ra!” Tiêu Giai Kỳ chưa biết được chuyện từ chỗ Nguyễn Tri Hạ nên bà ta không muốn xuống xe.

 

Sau khi Nguyễn Tri Hạ kéoTiêu Giai Kỳ xuống xe thì nhìn chằm chằm bà ta nói: “Nếu bà muốn đi tìm Nguyễn Hương Thảo thì cứ việc đi tìm, đừng đến tìm tôi. Tôi không có liên quan gì với bà, càng không có liên quan gì đến Nguyễn Hương Thảo. Bà nên đi tìm Hạ Lập Nguyên và Hạ Thời Yến, bọn họ mới là người thân của Nguyễn Hương Thảo.”

 

Tri Hạ nói xong, xoay người trở về trong xe, sau đó lái xe rời đi .


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện