Tạ Sinh giơ ống kim lên, rồi chọc mạnh vào người cô.
Chẳng mấy chốc, Nguyễn Tri Hạ bất tỉnh.
Khi tỉnh dậy một lần nữa, cô cũng không còn trong phòng thí nghiệm.
Nguyễn Tri Hạ nhìn xung quanh, phát hiện mình đang ở không gian khác, cô chỉ biết nơi đây là một phòng ngủ, ngoài ra không có cách nào để nhận biết được đây là ở đâu.
Nguyễn Tri Hạ hướng ra bên ngoài kêu to: “Có ai không?”
Ngay sau đó, có người đẩy cửa bước vào.
Một người có vẻ như là người giúp việc bước vào, người này mặc đồng phục của người giúp việc, cô cúi đầu, cúi chào kính cẩn với Nguyễn Tri Hạ: “Cô Hạ.”
Rồi đến bên cô.
Nguyễn Tri Hạ nhìn người giúp việc đến gần, nghi hoặc hỏi: “Nơi đây là đâu? Còn Tạ Sinh nữa?”
Cô không rõ mình đã ngủ bao lâu hay là mình đang ở chỗ nào nữa.
.
truyện đam mỹ
Cô chỉ mơ mơ màng màng nhớ rằng Tạ Sinh đã cho cô một mũi tiêm và rồi cô bất tỉnh.
Nhưng người giúp việc phớt lờ cô.
Người giúp việc đi đến, ôm Nguyễn Tri Hạ trực tiếp từ giường.
Nguyễn Tri Hạ không chuẩn bị kịp gì, bất ngờ bị cô ấy bế lên làm cô giật cả mình.
Người hầu gái không một lời đặt cô lên xe lăn, lấy áo khoác mặc vào, đắp chăn cho cô.
Rất tỉ mỉ.
Nguyễn Tri Hạ liếc nhìn người giúp việc một lúc, trông thấy đường nét của người giúp việc này khá sâu, không mềm mại như người Phương Đông.
Nguyễn Tri Hạ nghĩ ra điều gì đó, mắt cô mở to.
Sau khi người giúp việc đẩy xe lăn đưa cô ra