Nhìn vào xe đẩy dọn dẹp của người phục vụ, thuận miệng hỏi: “Phòng đã được dọn chưa?”
Phục vụ lắc đầu: “Chưa ạ, khách lại gia hạn phòng tạm thời.”
“Trả phòng gấp gáp trở lại lại muốn nối phòng”? Cố Tri Dân chau mày, trả phòng xong lại đột nhiên trỏe về nói muốn nối phòng, đây quả thật không quá phù hợp với quy định.
“Vâng”.
Phục vụ đưa thẻ hội viên của Tư Ân Nhã qua cho Cố Tri Dân: “Đây là thẻ của vị khách đó”.
Cố Tri Dân nhận, liền thấy trên đó là kí tên của Tư Ân Nhã.
Cố Tri Dân cười lạnh một tiếng: “Người của Tư Gia”.
“Đi làm việc đi”.
Cố Tri Dân xua tay với phục vụ: “Việc này để tôi xử lí”.
Phục vụ như được đại sá, vội vã rời đi.
“Tư Ân Nhã..” Cố Tri Dân dùng thẻ hội viên đập vào trán của mình, vặn mày lẩm bẩm nói: “Là ai đến vậy…”
Tư Gia trên cơ bản đều dựa vào một mình Tư Mộ Hàn chống đỡ, ngoài bố và ông của Tư Mộ Hàn ra, anh đối với những người khác Tư Gia không quá quen thuộc.
Nhưng mà, Tư Ân Nhã này anh có chút ấn tượng, dường như là một MC, cũng là người lăn lộn trong giới giải trí.
Sau khi nhớ ra Tư Ân Nhã là ai, Cố Tri Dân mới đi gõ cửa phòng.
Nếu là bình thường, việc này cũng coi như qua, nhưng nay hôm nay đúng lúc ở đây, đương nhiên là muốn đến xem tình hình.
Cố Tri Dân sau khi gõ cửa phòng hai tiếng, thì đứng ở cửa phòng đợi, đợi người ở bên trong ra mở cửa.
Phục vụ ở trong phòng mới ra ngoài, cửa phòng lại lần nữa bị người khác gõ cửa.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Nguyễn Tri Hạ toàn thân run sợ, liệu có phải người phục vụ đó phát hiện cô chính là người Tạ Ngọc Nam muốn tìm, cho