Giở lịch ra mới phát hiện đã là đầu tháng mười một rồi.
“Diệp đại biên tập, ngày qua ngày cô bận rộn những việc gì, lúc trước thời gian phát sóng được ấn định, tôi đã lập tức nói với cô rồi, lúc đó còn nói cô nhất định phải đến tham gia lễ công bố này, nếu không tôi cũng không gọi cuộc điện thoại này cho cô, cô có phải quên hết rồi không?”
Nguyễn Tri Hạ cẩn thận nhớ kĩ lại, hình như đích thật có chuyện như vậy.
Hình như tháng 12 sẽ phát sóng.
Nguyễn Tri Hạ bình thản nói: “Xin lỗi, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện.”
“Vậy đến lúc đó cô đến tham gia chứ.”
“Ừ.”
Gác điện thoại xong, Nguyễn Tri Hạ quay người, bị Mạc Đình Kiên đứng sát bên làm giật nảy mình.
Nguyễn Tri Hạ vuốt ngực vài cái, mới lên tiếng hỏi: “Sao anh lại ở đây, anh không phải đang ở thư phòng sao?”
Mạc Đình Kiên nói là có cuộc họp online, rồi đi qua thư phòng, cũng không biết tại sao lại ra đây tìm cô, không gây ra chút tiếng động nào.
Mạc Đình Kiên không trả lời hỏi ngược lại: “Thất Thành2 làm lễ công bố ra mắt?”
Nguyễn Tri Hạ gật đầu: “Ừ.”
Mạc Đình Kiên không biết nghĩ ra được điều gì, đột nhiên nói: “Có dẫn theo người nhà đi được không.”
Nguyễn Tri Hạ sửng sốt một chút mới định thần lại: “Anh muốn đi?”
“Không lẽ em định không dẫn anh đi sao?” Mạc Đình Kiên chau mày, giọng điệu có chút nguy hiểm.
Nói thật, Nguyễn Tri Hạ thật không có ý định dẫn theo Mạc Đình Kiên đi theo.
Nhưng tình hình như vậy, khẳng định không thể nói thật