“Được.”
Đương nhiên cô sẽ theo cô ấy.
Nếu cô ra ngoài, Tư Nguyễn đành để ở nhà cho Tư Mộ Hàn trông.
Cô cúp máy rồi quay về giường, anh vẫn nhắm mắt nhưng cô biết anh đã dậy rồi, bèn nằm xuống cạnh anh.
“Tiểu Lệ về rồi, em muốn ra ngoài dạo phố đi ăn với cô ấy, anh ở nhà trông Tư Nguyễn nhé.”
“Ừm.”
Tư Mộ Hàn đáp lại, từ từ mở mắt ra, giọng ngái ngủ khàn khàn: “Chừng nào em về?”
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lát: “Em sẽ cố gắng về sớm.”
Cô không nói được thời gian chính xác, ngộ nhỡ Thẩm Lệ muốn đi uống rượu… Có thể cô sẽ về trễ một chút.
***
Nguyễn Tri Hạ và Thẩm Lệ hẹn nhau ở trung tâm thương mại.
Mới đi dạo một vòng, chân cô đã mỏi nhừ rồi.
Cô ngồi trên sofa trong khu nghỉ ngơi bóp chân: “Tiểu Lệ, lần này cậu đi công tác không mệt à? Đi mua sắm còn hăng hái hơn tớ.”
“Là một cô gái độc thân ưu tú, tớ lúc nào cũng phải duy trì tinh lực dồi dào, có mệt cũng phải duy trì vẻ tao nhã.” Thẩm Lệ nói xong còn vén tóc, tạo dáng.
Nguyễn Tri Hạ bị chọc cười: “Được rồi, chúng ta đi ăn thôi, tớ đói quá.”
Hai người tìm một nhà hàng cao cấp, giá trên thực đơn đã sắp bắt kịp giá ở Kim Hải rồi.
“Tiểu Lệ, mức độ tiêu tiền của cậu lại thăng cấp rồi.” Cô cầm thực đơn, liếc nhìn đống túi với những logo hàng hiệu đặt bên cạnh.
.
Truyện hay luôn có