Video trên mạng, chỉ cắt đoạn cô đánh Tiêu Văn, sau đó Tiêu Văn bị té xuống đất thôi.
Mà bây giờ chuyện Tiêu Văn nằm viện vốn không có bị lộ ra, nếu như không phải có người mật báo tin tức thì phóng viên làm sao mà biết cô sẽ đến bệnh viện chứ?
“Ai mật báo tin tức? Không lẽ là người đoàn làm phim?” Cố Mãn Mãn hỏi.
“Người của đoàn làm phim đều đã ký hợp đồng bảo mật rồi, những chuyện mà chỉ cần điều tra một cái là ra ngay thì sẽ không có ai mạo hiểm đâu.
”
“Vậy thì là ai?”
“Người hiểu rõ chị sẽ đến bệnh viện, em cảm thấy là có ai?”
“Anh họ của em?”
Thẩm Lệ bị sự suy đoán của Cố Mãn Mãn làm cho nghẹn lời: “Cũng không phải là không có khả năng này, nhưng khả năng là Tiêu Văn sẽ lớn hơn một chút.
”
“Lúc nãy anh họ cũng đã nói chuyện với chị như vậy rồi, chị còn tin anh ấy sao?” Cố Mãn Mãn nói xong còn hừ một tiếng.
Thẩm Lệ: “Em cảm thấy Cố Tri Dân là loại người công tư bất phân, không có não sao?”
Cố Mãn Mãn: “Đàn ông toàn là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, vì yêu mà mê muội đầu óc, có chuyện gì mà không làm ra được chứ?”
Thẩm Lệ nhìn Cố Mãn Mãn với thần sắc cổ quái: “Đây là kinh nghiệm yêu đương của em sao?”
“Không có a, người ta còn chưa yêu lần nào nữa…” Cố Mãn Mãn càng nói thì thanh âm càng nhỏ.
Thẩm Lệ không nhịn được mà hỏi: “Em cảm thấy Đào Triển Minh kia thế nào?”
“Kim chủ ba ba sao?” Cố Mãn Mãn suy nghĩ một hồi: “Bề ngoài thì cũng còn giống người đó, nhưng mà thông thường mà nói, đàn ông mà trông văn