Hai người đi ra, vừa khéo gặp phải Nguyễn Tri Hạ đang đi tới.
Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy hai người đàn ông đẩy tới đẩy lui, không nhịn được lộ ra nụ cười: “Tri Dân, tôi đã kêu người thu dọn phòng xong rồi, anh lát nữa thì trực tiếp đi nghỉ ngơi.”
Nguyễn Tri Hạ biết, hai người đàn ông này chụm lại rồi, có lẽ còn phải nói một lúc nữa, sẽ không đi ngủ ngay.
Cố Tri Dân cười híp mắt nói: “Được, cảm ơn nhé.”
“Khách sáo gì chứ, cứ xem như ở nhà mình.” Nguyễn Tri Hạ nói rồi, nhìn Tư Mộ Hàn: “Em cũng đi xem Hạ Hạ một chút.”
…
Đúng như dự đoán của Nguyễn Tri Hạ, cô về tới phòng, tắm xong rồi, Tư Mộ Hàn cũng vẫn chưa về phòng.
Cho dù đàn ông có lớn tuổi, ngày thường có thâm trầm, thì trong xương cốt cũng vẫn là tính cách cậu bé, tụ với bạn thân không gì không nói thì cũng sẽ trở nên thích chơi đùa.
Nguyễn Tri Hạ mặc áo khoác lặng lẽ đến thư phòng Tư Mộ Hàn nhìn một cái, phát hiện hai người đang uống rượu, cũng không quấy rầy họ, im lặng rời đi.
Trong thư phòng.
Cố Tri Dân lười biếng nửa dựa vào sofa, tay cầm ly rượu cũng lắc lắc lư lư: “Đình Kiên, cậu cất nhiều rượu như vậy cũng không uống hết, hay là tôi đến giúp cậu uống đi.”
Tư Mộ Hàn ngước mắt nhìn anh ta, không nói chuyện.
Uống rượu chỉ là chuyện nhỏ, trọng điểm mà Cố Tri Dân muốn nói nhất định không phải chuyện này.
Cố Tri Dân tiếp tục nói: “Để tiện uống rượu với cậu hơn, không bằng tôi dọn tới nhà cậu ở đi? Thế nào?”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng cự tuyệt: “Không được.”
“Chỉ bày thêm đôi đũa, dù sao nhà các người ngày nào cũng có người làm làm cơm, một