Biểu cảm trên mặt Đào Triển Minh cũng trở nên nghiêm túc: “Đối tác mới cần bạn chung đường.”
Thẩm Lệ đối mặt với anh ta, không hề có ý tứ muốn làm hòa, thậm chí trong giọng nói còn mang theo khiêu khích: “Thật sao?”
Đào Triển Minh ung dung đáp lời: “Đương nhiên.”
Bầu không khí hơi khác thường.
Thậm chí Cố Mãn Mãn cảm thấy chỉ một giây nữa thôi, hai người kia sẽ lật bàn náo loạn.
Cô lại nghĩ đến, hôm nay Thẩm Lệ và Đào Triển Minh cùng xuất hiện ở đây cũng thật quá trùng hợp, trước đó cũng từng có lần trùng hợp giống vậy.
Trong lòng cô nảy ra một suy nghĩ to gan, sẽ không phải Đào Triển Minh… thích Thẩm Lệ chứ!
Trong miệng anh ta nói chờ vợ chưa cưới, nhưng trên thực tế lại thích Thẩm Lệ, muốn bắt cá hai tay, nên Thẩm Lệ mới cố ý hỏi vợ chưa cưới của anh ta, sau đó dùng giọng điệu không thân thiện mà khiêu khích?
Cố Mãn Mãn bị khiếp sợ bởi suy nghĩ to gan của chính mình.
Thẩm Lệ và Đào Triển Minh vẫn đang nhìn nhau, biểu cảm trên mặt hai người hơi khó lường, Cố Mãn Mãn nhìn không hiểu.
Nhưng cô ta đã bắt đầu tỉnh táo hơn.
Chị tiểu Lệ xinh đẹp, thông minh, diễn xuất lại tốt, cho dù là ai thích cô ấy thì cũng vô cùng dễ hiểu.
Thậm chí Cố Mãn Mãn còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc Đào Triển Minh có xứng với Thẩm Lệ hay không.
Nhưng, mối quan hệ giữa chị tiểu Lệ và anh họ cũng hơi không rõ ràng…
Tam