Cố Tri Dân nhấc điện thoại, giọng của Kha Trật vang lên từ điện thoại: “Tổng giám đốc Cố, sắp xếp xong hết rồi.”
Đáy mắt Cố Tri Dân lóe lên một tia hung ác, nhàn nhạt đáp một tiếng: “Ừm.”
Kha Trật chuẩn bị cúp máy thì lại nhớ ra một chuyện: “Tổng giám đốc Cố, còn có một chuyện…”
Cố Tri Dân: “Nói.”
“Chuyện anh mua hoa lên hot search rồi, có cần dỡ bỏ không?” Kha Trật có chút không rõ về điều này, bởi vì anh ta cũng không biết Cố Tri Dân có biết chuyện này không.
Cố Tri Dân đích thực không biết chuyện này.
Mua hoa?
Đó là lúc tan ca về nhà hôm qua, anh đã mua cho Thẩm Lệ.
Hồi nãy lúc Thẩm Lệ và anh ăn cơm, cũng không có nhắc đến chuyện này.
Khoé môi Cố Tri Dân nhịn không được mà nhếch lên: “Đè xuống là được rồi, không cần dỡ.”
Tuy anh và Thẩm Lệ vẫn chưa công khai, nhưng chỉ là mua hoa bị chụp trộm thôi, cũng khiến anh có một loại hoan hỉ thầm kín không nói thành lời.
Hoa của anh là mua cho Thẩm Tiểu Lệ.
“Đã hiểu.” Kha Trật lúc này mới cúp điện thoại.
…
Vào buổi chiều.
Một chủ đề liên quan đến Tiêu Văn đã lặng lẽ xông vào danh sách chủ đề, lại đột nhiên lao